Na Hồ Archives - Góc Cạnh http://goccanh.com/tag/na-ho/ [ - Góc nhỏ tĩnh lặng ~ Bởi cuộc đời dài rộng lắm, yêu thương lại rất gần - ] Sat, 20 Jan 2024 08:56:03 +0000 en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3 https://i0.wp.com/goccanh.com/wp-content/uploads/2021/01/image-1.jpg?fit=32%2C32 Na Hồ Archives - Góc Cạnh http://goccanh.com/tag/na-ho/ 32 32 187908604 [ Góc thơm ] 9 năm hành trình thơm tho http://goccanh.com/goc-thom-9-nam-hanh-trinh-thom-tho/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=goc-thom-9-nam-hanh-trinh-thom-tho Tue, 09 Jan 2024 09:57:33 +0000 https://goccanh.com/?p=1505 Cuối tháng này đã là 9 năm mình bắt đầu Hana. Vì mình không giỏi bán hàng, không biết cách tạo ra các câu chuyện xung quanh sản phẩm, không biết tự nâng sản phẩm lên để có nhiều người mua, nên cứ túc tắc như vầy. Năm nay, mình tự kỷ niệm bản thân […]

The post [ Góc thơm ] 9 năm hành trình thơm tho appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Cuối tháng này đã là 9 năm mình bắt đầu Hana. Vì mình không giỏi bán hàng, không biết cách tạo ra các câu chuyện xung quanh sản phẩm, không biết tự nâng sản phẩm lên để có nhiều người mua, nên cứ túc tắc như vầy. Năm nay, mình tự kỷ niệm bản thân trên con đường thơm tho này với loạt mùi hương mới:

🌸 Đinh hương

🌸 Xô thơm

🌸 Hoắc hương

🌸 Xạ hương

🌸 Long não

🌸 Trầm

Khi mình bóc từng chai tinh dầu, mùi hương vấn vít trên ngón tay. Mình dốc tất cả vốn liếng ở thời điểm ban đầu nên phải cân đo đong đếm mãi. Hồi đấy có ít “đồ chơi”, vỏn vẹn 5 loại tinh dầu nguyên chất, mình chỉ hay mix oải hương. Rồi sau Hana lớn dần lên, mình thích thêm ngọc lan tây. Khi ấy mình vẫn còn phải cân đo đong đếm các loại hương tông gỗ, vì đắt và kén người dùng. Sau nữa, mình say như điếu đổ hương phong lữ, chính là mùi hương hoa hồng dại tràn ngập trong phòng khách sau khi mix tinh dầu mà mình vẫn thường nói. Cùng đợt với phong lữ, mình bắt đầu mix và dùng các mùi hương tông gỗ, nhiều nhất là tinh dầu gỗ hồng trong các sản phẩm khuếch tán xe, xịt phòng, dưỡng da… 

Lần này, mình lấy phần lớn là tinh dầu tông gỗ, gần như hoàn thiện bảng mùi, có đầy đủ các tầng hương để mix ra tất cả sản phẩm cần dùng hàng ngày và cho từng người trong gia đình mình. Có lẽ, nếu biết cách bán hàng và “làm lớn” một chút, mình và Hana có thể sẽ thành một thương hiệu với nhiều nhóm sản phẩm. Nhưng mình không biết cách, lại không vội vàng cập rập, nên cứ đủng đỉnh đi từng bước.

Trong suốt 9 năm đằng đẵng, mình bước đi một mình trên cầu độc mộc mà bản thân đã lựa chọn. Có đôi khi mình đã nghĩ về một “team” làm việc, nghĩ về việc chia sẻ mấy thứ thơm tho này cho những mối quen biết xung quanh… Nhưng cuộc sống mà, đâu dễ tìm người túc tắc từng công thức, từng sản phẩm để khi mọi thứ thật “chín” mới đưa đến tay người dùng. Vốn là với mảng tinh dầu mình cũng không thể đảm bảo vấn đề cơm áo gạo tiền cho người khác, nên là mình chọn cách đi một mình. Năm nay Tết nhà mình có trầm, có mùi già, có xô thơm, có những tinh dầu hương hoa đã vô cùng quen thuộc… Mình để dành xạ hương, hoắc hương, vani cho mấy công thức nước hoa tháng Giêng và những tháng ngày sau đó.

Thường mọi người vẫn nghĩ tinh dầu phải dùng trong mùa lạnh để mang lại cảm giác ấm áp, dễ chịu. Nhưng với mình, mùa nào cũng vậy, mình đều có thể tìm được những mùi hương hoặc công thức blend mang phong vị riêng và tạo không gian riêng cho bản thân mình. Mình có trà ngon, có dầu thơm, có những ý tưởng vu vơ… đủ để tận hưởng từng ngày trong cuộc sống hữu hạn này.

Na @ Góc Thơm

2024.01.09

The post [ Góc thơm ] 9 năm hành trình thơm tho appeared first on Góc Cạnh.

]]>
1505
| Góc thơm | Một chút hương thơm cho mùa hè http://goccanh.com/huong-mua-he/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=huong-mua-he Fri, 31 Mar 2023 02:09:31 +0000 https://goccanh.com/?p=1470 Gần đây mình vốn định gác lại công việc tinh dầu để tập trung cho một mảng mới. Ai dè giữa chừng lại ngã vào một lô những hương hoa cỏ mùa hè. Mùi hương vấn vít, lại chẳng đành buông tay. Hương mùa hè mình mới mix là mùi của hoa sen, trà trắng […]

The post | Góc thơm | Một chút hương thơm cho mùa hè appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Gần đây mình vốn định gác lại công việc tinh dầu để tập trung cho một mảng mới. Ai dè giữa chừng lại ngã vào một lô những hương hoa cỏ mùa hè. Mùi hương vấn vít, lại chẳng đành buông tay.

Hương mùa hè mình mới mix là mùi của hoa sen, trà trắng và một chút ngọc lan tây. Nếu là một blend nước hoa, hẳn là phải có một chút hương gỗ, thật trầm để làm nền.

Nhưng mình chỉ thuận tay blend lấy một mùi hương mà bản thân cảm thấy dễ chịu nhất, thế là “Floral blend – summer 2023” ra đời từ đó. Người khác lướt qua, sẽ dễ dàng nhận thấy mùi hương hoa sen thoang thoảng, đứng gần nhau thật lâu mới có thể nhẩn nhơ cảm nhận mùi ngọc lan, rồi tới mùi trà trắng cuối cùng.

Nhắc tới hương mùa hè, nhiều người sẽ nghĩ đến mùi bạc hà thanh mát, mùi sả chanh hơi nồng, mùi của cam, chanh, quýt, bưởi…, mình năm nay lỡ say mấy mùi hương hoa. Không đừng được, mình lấy thêm mùi hoa sen, hoa ly, hoa lài… dù ngày thường chẳng dùng hoa tươi bao giờ. Mình đang thử nghiệm mấy mùi blend mới cho mùa hè, sẽ đựng trong những chai xịt 2ml nhỏ nhắn, xinh xắn, nằm gọn trong lòng bàn tay.

Mùa hè vẫn còn chưa tới, nhưng mình đã sẵn sàng những mùi hương cho những ngày nắng nóng. Mình có thể không ra ngoài, không tiếp xúc với mọi người, không gồng lên làm việc… nhưng chẳng thể buông tay với những mùi hương.

2023.03.31
Na @ Góc Thơm

#gocthomcuana #gocthom #tinhdauthiennhien #tinhdau #blendtinhdau

The post | Góc thơm | Một chút hương thơm cho mùa hè appeared first on Góc Cạnh.

]]>
1470
[ Du lịch ] Nha Trang – nơi không có khói bụi thành phố http://goccanh.com/du-lich-nha-trang-noi-khong-co-khoi-bui-thanh-pho/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-nha-trang-noi-khong-co-khoi-bui-thanh-pho Mon, 11 Apr 2022 14:06:30 +0000 http://goccanh.com/?p=1382 Mới bước sang đầu năm 2021, covid vẫn còn ảnh hưởng nhiều tới ngành du lịch vì các chuyến bay quốc tế đang còn hạn chế. Khi tình hình ở Việt Nam có vẻ tạm ổn định, cả nhà tôi “khăn gói” đi Nha Trang trong pack du lịch ngắn ngày. Những ngày đầu năm […]

The post [ Du lịch ] Nha Trang – nơi không có khói bụi thành phố appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Mới bước sang đầu năm 2021, covid vẫn còn ảnh hưởng nhiều tới ngành du lịch vì các chuyến bay quốc tế đang còn hạn chế. Khi tình hình ở Việt Nam có vẻ tạm ổn định, cả nhà tôi “khăn gói” đi Nha Trang trong pack du lịch ngắn ngày. Những ngày đầu năm trở trời cùng với mức độ ô nhiễm, khói bụi lúc nào cũng ở mức báo động đỏ, tôi luôn trong trạng thái váng vất đầu óc. Lên đường, vừa tránh mấy ngày rét mướt cắt da cắt thịt, vừa để thay đổi không khí một xíu.

Ảnh: bãi biển Nha Trang buổi sáng (GC)

Hai bạn nhỏ nghe nói sắp được đi du lịch thì hứng khởi lắm, đi học về là háo hức chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi, kết thúc là các loại đồ chơi, gấu bông được nhét đầy vào túi xách, vali bé, dựng ngay ngắn sát cửa ra vào. Ngày nào về tới nhà, hai em bé cũng ríu rít tưởng tượng những điều đẹp đẽ và thú vị trên chuyến bay và ở nơi cả nhà sắp đến. Và quả thật, Nha Trang là một nơi vô cùng đẹp đẽ và xinh xắn vô cùng, là nơi dường như không có khói bụi thành phố, nơi mà sáng sớm mở mắt ra nghe tiếng sóng biển rì rào bên ngoài là chẳng muốn nghĩ đến ngày kết thúc chuyến đi, phải trở về.

Chuyến bay của tôi đáp xuống sân bay Cam Ranh vào giữa trưa, nắng ùa qua ô cửa sổ máy bay rực rỡ và ấm áp vô cùng. Bước ra ngoài, không khí ấm áp và dễ chịu của thành phố biển đã xua đi chút hơi lạnh còn sót lại của mùa đông Hà Nội một cách triệt để. Đợt tôi tới Nha Trang, vừa ảnh hưởng covid, vừa không phải mùa du lịch nên sân bay chẳng hề đông đúc chút nào. Tôi mua một bữa trưa nhẹ ở quầy ăn nhanh gần cửa ra, chọn ngồi cạnh ô kính lớn, nhìn ra ngoài thấy bầu trời trong vắt và xanh thẳm, nghe hai em bé líu ríu bên cạnh: “mẹ ơi được mặc áo cộc con thích lắm”, “mẹ ơi nắng nóng rồi cho con ăn kem đi”… Hôm ấy, Hà Nội bắt đầu bước vào đợt mưa mùa xuân lạnh buốt.

Cả nhà tôi đặt một chuyến taxi vào thành phố, đi ngang qua những cung đường yên tĩnh và đẹp đến mê mẩn. Tôi thích những nơi đẹp nhưng vắng khách du lịch. Kế sân bay là khu dự án biệt thự đã chia lô nhưng chưa xây dựng hoàn chỉnh nên ngó vẫn còn đơn sơ lắm. Thỉnh thoảng đi trên đường tôi lại bắt gặp mấy chú khỉ chuyền cành, khành khạch gọi nhau trên những tán cây. Rồi đến khu nghỉ dưỡng cao cấp có cả bãi biển riêng cho du khách, đường vào trồng cây xanh mướt mắt hút tầm nhìn. Không rõ tôi đo trúng dịp thấp điểm hay mấy khu nghỉ dưỡng xa trung tâm thành phố tới hai mươi mấy km mà thấy vắng vẻ quá. Lần gần nhất tôi đi Nha Trang cũng chừng chục năm rồi, giờ quay lại thấy mọi thứ như lột xác đổi mới hoàn toàn. Nhà cửa, đường phố, khung cảnh, những người làm dịch vụ đã phát triển theo nhịp du lịch nhưng hên ghê, nhà tôi đi đúng đợt các đường bay thương mại đang hạn chế vì covid nên nơi nào nơi nấy vắng teo.

Ảnh: view từ Vin Wonders (GC)

Đầu năm, chưa phải đợt cao điểm du lịch nên tới gần khu nhà nghỉ sát biển mà vẫn chưa thấy không khí nhộn nhịp, vài nhóm du khách lẻ tẻ đi bộ dọc theo đường bờ biển, những người dân địa phương đi lại từ tốn trên phương tiện của chính mình. Không có khói bụi, chỉ có gió biển ùa vào qua khung cửa sổ mở hé, không có ồn ào của những nơi đông người, của tiếng còi xe giục giã, mọi thứ đẹp đẽ và bình yên vô cùng. Tôi thích đến những nơi như vậy, bởi không phải bon chen, xô lấn mới có thể tận hưởng hết không khí nơi điểm đến trong cuộc hành trình của mình. Dọc bờ biển Nha Trang, cây cối được cắt tỉa vuông vức, không phải theo hình dáng nghệ thuật hay bonsai thường thấy, ở đây vuông vức theo đúng nghĩa đen. Từng tán lá được cắt tỉa gọn gàng thành những hình khối màu xanh lá cây đậm, trông lạ lẫm vô cùng. Buổi trưa, nắng chiếu thẳng đỉnh đầu, cây cối im lìm, chỉ nghe tiếng sóng biển rào rào bên ngoài, thật chỉ muốn về khách sạn thật nhanh, nằm dài ra, nghe tiếng “white noise” từ thiên nhiên và tận hưởng không khí thư thái này.

Có lẽ do trúng đợt dịch, khách sạn không quá đông nên nhà tôi được xếp ngay phòng có view biển. Hai em bé ùa ra ban công, chia nhau ngồi trên hai chiếc ghế mây, buông thõng tay chân, tận hưởng những cơn gió dìu dịu từ biển thổi lại, ngó thư giãn một cách vô cùng “chuyên nghiệp”. Nha Trang gần như đã gột sạch sẽ dấu vết còn sót lại của những ngày giá lạnh, chỉ còn lại ánh nắng tràn ngập trên mặt biển. Từ góc nhìn của ban công nơi tôi ở, mặt biển sẫm màu, điểm thêm vài vệt lóng lánh như một tấm thảm khổng lồ thu hút ánh nhìn. Biển xanh, cát trắng trải dài, không khí trong veo, còn gì hấp dẫn hơn nữa Nha Trang ơi!

Trong khi tôi cho bạn bé ngủ giấc buổi trưa ngắn, bạn lớn cùng bố đã kịp đi dọc bãi biển, lượm lặt những chiếc vỏ ốc đủ hình dáng, bỏ vô trong vỏ chai nước rồi về tíu tít khoe mẹ với em. Các em bé ấy mà, cho dù đã đi bao nhiêu chuyến, tới bao nhiêu vùng đất mới mẻ, vẫn có thể giữ được cảm xúc hân hoan và hào hứng như lần đầu được lên đường vậy. Ngày cuối cùng ở Nha Trang, tôi thức dậy sớm, nhưng vẫn thua ông mặt trời chút xíu. Nắng đã trải dài trên bờ biển vắng vẻ, chỉ lác đác người tập thể dục, có vài cặp đôi nắm tay nhau bước đi sát mép nước cực kỳ lãng mạn. Tôi đi chân trần trên cát. Nha Trang được thiên nhiên ưu đãi cho một bờ cát đặc biệt trắng và mịn, cát cọ vào chân mềm như được massage, chứ không lạo xạo pha lẫn đá sỏi như nhiều nơi khác. Ánh nắng buổi sớm chưa gay gắt, tôi đứng ở mép nước để mỗi đợt nước biển trào lên chỉ ngập tới cổ chân, khi rút đi cuốn theo những đợt cát nhỏ làm bàn chân tôi lại lún xuống cát một chút. Rồi tôi đi dọc bờ biển, phát hiện ra vô số vỏ ốc còn nguyên vẹn nằm ẩn trong cát, có lẽ khi thủy triều lên thì dạt vào bờ theo nước biển, tới khi nước rút rồi thì “nằm lại trên bờ”. Tôi lụm lấy một vốc vỏ ốc, dùng nước biển rửa sạch cát để mang về cho hai bạn nhỏ. Nước biển khô lại trên da tay thấy dính dính, tôi ghé vào trụ nước bên đường để rửa tay chân, gặp một bác gái địa phương vừa bơi xong buổi sáng, đang đứng tráng người, vừa dội nước vừa lắc lư nhẹ nhàng khi hát một bản bolero bằng giọng địa phương. Thấy tôi đứng tần ngần đợi, bác chỉ vô van nước bên cạnh, nhiệt tình “chỉ điểm” cho tôi cách dùng rồi tiếp tục bài hát còn dang dở. Tự nhiên tôi cũng thấy yêu đời theo.

Ảnh: view bãi biển Nha Trang từ ks (GC)

Chuyến đi Nha Trang đầu năm là một trong những lần tôi đem hai bạn nhỏ đi “nghỉ dưỡng”, không cần hối hả tới các điểm du lịch nổi bật, không cần lang thang ngõ ngách địa phương để ăn các món “trứ danh”. Tôi dành một ngày để đưa hai bé qua Vinpearl, cáp treo, khu du lịch đều không quá đông nhưng kéo theo các dịch vụ bên đó, hàng ăn quán nước đều vô cùng đìu hiu. Vinpearl Nha Trang không có gì Quá đặc biệt hơn những khu Vin khác, do đã xây dựng từ lâu nên nhiều khu vui chơi, biểu diễn đã hoàn thành chứ không phải tới đâu cũng gặp biển thông báo “coming soon” như hồi tôi đi Vin wonders ở Phú Quốc năm ngoái. Càng về tối trời càng lạnh, khi trời tắt nắng là nhiệt độ chỉ còn khoảng trên dưới 20, cả nhà tôi cố nán lại để xem Tata show, tiết mục có giá trị nhất trong suốt một ngày loanh quanh ở Vinpearl với mức độ hoành tráng khi dàn dựng bối cảnh 3D về một vùng đất thần tiên ngay khu quảng trường trung tâm. Mặt tường thành ban ngày tưởng như một khu vui chơi nào đang thi công nên đóng cửa im ỉm, buổi tối hoá thành màn hình cực lớn, bừng lên ánh sáng đủ sắc màu dưới những luồng sáng sắc nét từ máy chiếu công nghệ cao, lúc là lâu đài cổ tích, lúc lại hoá thành đáy biển mênh mông, thoáng chốc lại biến sang nơi ở của trùm hắc ám… Sự kết hợp của những hình ảnh sống động và biểu diễn chuyên nghiệp của dàn nghệ sĩ cả trăm người hấp dẫn tới mức nguyên cả quảng trường đầy du khách nhưng cũng không quá ồn ào, có lẽ ai cũng đang “dán mắt” dõi theo những hình ảnh kỳ ảo trước mặt. Tôi rời đi khi buổi biểu diễn chuẩn bị kết thúc để tránh phải chờ đợi quá lâu ở khu vực cáp treo. Ban ngày, từ trên cabin nhìn xuống là mặt biển xanh thẳm trong khi tầm nhìn buổi tối thì hạn chế hơn nhiều, khắp nơi chỉ lác đác ánh đèn báo hiệu của thuyền câu, của tàu phà rì rì đi trên mặt biển. Nhìn về phía xa, dãy khách sạn và nhà nghỉ sát mặt biển bừng sáng như một cuộc sống hoàn toàn khác biệt với sự yên ả của 20 phút ngồi trong cabin tận hưởng không khí của biển qua khe cửa thông gió. Giá như không trúng đợt covid, không cần lúc nào cũng phải mang khẩu trang kín mít, chắc hẳn tôi càng có thể cảm nhận được cái không gian trong lành của vùng đất biển ấy qua từng hơi thở.

Chuyến đi ngắn, tôi không kịp đưa hai bạn nhỏ đi ăn bò né Nha Trang, không ghé được tháp bà Ponagar, không được gói nem nướng chấm trong mắm nêm địa phương đặc trưng… Những thứ nổi danh, là must-do ấy tôi “để dành” cho những chuyến đi sau. Bởi biết đâu lần tới trở lại Nha Trang đã là khi các đường bay thương mại mở cửa trở lại, du khách trong nước và quốc tế lại ùa về đây, làm gì còn những buổi sáng yên tĩnh ngồi bên ban công, để ánh nắng sớm mai khẽ chạm trên da, nghe tiếng sóng biển khi xung quanh không có ồn ào và khói bụi thành phố, để tự do thả mình vào những ngày hoàn toàn thư thái thế này.

NA

2021.05.12

#du_lịch #NhaTrang #lên_đường

The post [ Du lịch ] Nha Trang – nơi không có khói bụi thành phố appeared first on Góc Cạnh.

]]>
1382
[ NA ] Trân quý những tháng ngày này http://goccanh.com/na-tran-quy-nhung-thang-ngay-nay/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=na-tran-quy-nhung-thang-ngay-nay Tue, 20 Jul 2021 16:24:21 +0000 http://goccanh.com/na-tran-quy-nhung-thang-ngay-nay/ Mỗi đợt ngủ ít, buổi sáng thức dậy tôi lại thấy chuếnh choáng, cảm giác chỉ cần ngửi mùi trà hoa cũng đủ để say ngây người. Thời gian này, tôi tranh thủ từng chút, từng chút mỗi ngày để học, để làm việc, để dạy thêm cho hai em bé quấn chân mỗi ngày […]

The post [ NA ] Trân quý những tháng ngày này appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Mỗi đợt ngủ ít, buổi sáng thức dậy tôi lại thấy chuếnh choáng, cảm giác chỉ cần ngửi mùi trà hoa cũng đủ để say ngây người. Thời gian này, tôi tranh thủ từng chút, từng chút mỗi ngày để học, để làm việc, để dạy thêm cho hai em bé quấn chân mỗi ngày thêm kiến thức, kỹ năng.

Ảnh: pixa

Sáng nay, Hà Nội bắt đầu giãn cách để phòng ngừa covid lây lan. Một loạt đồ khô và rau – thịt tôi đặt hàng từ tuần trước, lúc chưa có lệnh giãn cách, ào ào tới cửa, lại vừa hay dùng cho tuần này. Tôi chẳng biết làm gì cả, chỉ biết ở yên trong nhà, loanh quanh với công việc, với hai em bé, với những kế hoạch còn dang dở.

Giai đoạn dịch bệnh kéo dài có thể đã khiến bao nhiêu công ty, doanh nghiệp lao đao, bao nhiêu cá nhân khốn đốn. Tới một ngày, khi tình hình đã được khống chế, khắp nơi tuyên bố hết dịch, có lẽ mọi thứ chẳng thể nào trở lại bình thường được. Có lẽ phải hàng năm trời, hoặc lâu hơn thế nữa mới dần phục hồi. Nhưng riêng tôi lại rất trân quý khoảng thời gian miễn cưỡng phải dừng mọi hoạt động này.

Bởi tôi có thể thấy một Hà Nội vắng vẻ và yên tĩnh, là lúc có việc phải ra đường, thấy chỗ nào cũng thênh thang. Vắng hơn cả những ngày Tết.
Bởi tôi có thể ở gần hai em bé thời gian thật dài. Dù có những lúc thật mệt mỏi, căng thẳng, nhưng hoá ra tôi đã rèn được cho hai em bé những kỹ năng nhỏ xíu mỗi ngày.
Bởi tôi có thể từng bước từng bước cố gắng, dù hơi chậm cũng có thể “đổ thừa” cho “hoàn cảnh”.
Bởi tôi lại có thời gian thư thái ngồi ở nhà tận hưởng mỗi ngày, lười biếng một chút để ngó lơ công việc, vùi đầu vào đọc sách, coi phim…

NA
2021.07.19

lockdown #COVID19 #ở_nhà #LaDolceVita #EnjoyLife

The post [ NA ] Trân quý những tháng ngày này appeared first on Góc Cạnh.

]]>
1283
Viết ngắn 31.12.2020 – 1.1.2021 ~ Năm mới http://goccanh.com/taolao-31-12-2020-1-1-2021-nam-moi/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=taolao-31-12-2020-1-1-2021-nam-moi Fri, 01 Jan 2021 05:30:13 +0000 https://goccanh.wordpress.com/2021/01/01/taolao-31-12-2020-1-1-2021-nam-moi/ Bước sang năm mới dương lịch, ngoài trời pháo hoa nổ đì đùng, nhà mình vẫn theo thời gian biểu hàng ngày, đóng cửa sập rèm từ 8h tối, 8.30 boss bé ngủ, 9h boss lớn ngủ. Lướt qua mấy trang báo mạng thấy người dân đổ xuống đường, tập trung về các khu bắn […]

The post Viết ngắn 31.12.2020 – 1.1.2021 ~ Năm mới appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Bước sang năm mới dương lịch, ngoài trời pháo hoa nổ đì đùng, nhà mình vẫn theo thời gian biểu hàng ngày, đóng cửa sập rèm từ 8h tối, 8.30 boss bé ngủ, 9h boss lớn ngủ. Lướt qua mấy trang báo mạng thấy người dân đổ xuống đường, tập trung về các khu bắn pháo hoa để count-down, đếm ngược thời khắc chào năm cũ, bước sang năm mới.

Cr: Pin

Hình như mình chưa bao giờ đi count-down. Hồi còn bé bé thì sợ, sợ về muộn rồi đường vắng vẻ. Lớn lên một chút thì lười. Giờ thì quen với cuộc sống “trong hang”, ít giao lưu, ít tới chỗ đông người, đâm ra mấy lúc mọi người thích hang-out, ra phố thì mình lại thích ở nhà. Nhất là những ngày trời lạnh thế này, nằm cuộn tròn trong chăn, nghiền ngẫm mấy mục tiêu và kế hoạch tự bản thân đề ra cho năm 2021, khi pháo ngừng nổ bên ngoài thì mọi thứ cũng chìm vào không gian yên tĩnh. Bước qua thời khắc chuyển giao, tất cả mục tiêu được reset lại từ vạch xuất phát, những thứ dang dở cũng được đưa lại để gồng mình lên cố gắng trong năm sau.

Đợt cuối năm mình biết những tin buồn liên tiếp từ người quen lẫn người chỉ biết sơ sơ, từ người nổi tiếng tới vài người trong họ hàng. Cuộc sống vô thường, những người đã nỗ lực cháy hết mình ở kiếp sống này luôn để lại những điều đẹp đẽ và sống trọn cuộc đời mình. Những tháng ngày không ngừng cố gắng hoàn thiện bản thân và tận hưởng cuộc sống chắc hẳn sẽ không bao giờ vô nghĩa. Mình hơi tham lam một chút nên kế hoạch năm nào cũng khiến mình phải gồng lên để cố gắng hoàn thành. Năm nay cũng vậy.

Nguyên cả năm 2021 nằm trong đợt upgrade bản thân của mình nên mình sẽ cố gắng để đưa một số thứ mới mẻ vào guồng. Và không quên dành thời gian cho gia đình. Không quên hình thành thói quen và luyện viết mỗi ngày. Không quên để tinh thần bay theo gió và mây trời một chút cho mọi thứ bớt nặng nề. Không quên tận hưởng cuộc sống của chính mình nữa nhỉ.

Tất cả rồi sẽ ổn thôi.
Chào 2021,

2021.1.1
NA

#tàolao #hello2021 #newplan

The post Viết ngắn 31.12.2020 – 1.1.2021 ~ Năm mới appeared first on Góc Cạnh.

]]>
965
Viết ngắn – Trở gió & Giáng sinh http://goccanh.com/taolao-2020-12-15-tro-gio-giang-sinh/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=taolao-2020-12-15-tro-gio-giang-sinh Tue, 15 Dec 2020 07:16:20 +0000 https://goccanh.wordpress.com/2020/12/15/taolao-2020-12-15-tro-gio-giang-sinh/ Những ngày Hà Nội trở rét, nghe gió vù vù ngoài cửa sổ, mình lại nhớ hồi còn ở UK quay quắt. Hồi đấy chưa có những áp lực cuộc sống, chưa có bộn bề con nhỏ… Sáng thức dậy sát giờ học, vội vã chạy qua siêu thị 24/7 mua cái bánh ngọt, đi […]

The post Viết ngắn – Trở gió & Giáng sinh appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Những ngày Hà Nội trở rét, nghe gió vù vù ngoài cửa sổ, mình lại nhớ hồi còn ở UK quay quắt. Hồi đấy chưa có những áp lực cuộc sống, chưa có bộn bề con nhỏ… Sáng thức dậy sát giờ học, vội vã chạy qua siêu thị 24/7 mua cái bánh ngọt, đi ngang qua coffee shop của thư viện mua cốc chocolate nóng hổi. Đến trường học, về nhà túc tắc nấu ăn. Thế mà mình lười thật, đôi lúc xàm xí gì đâu. Hồi đó mà có guồng công việc, có tinh thần học hành như bây giờ, có khi đã thành tài 🤓

Nhưng vì những vấp váp của tuổi trẻ, mình mới là mình của hôm nay.

Hà Nội trở trời nhanh thật, hình như lần nào gió mùa cũng thế. Mới sáng còn nóng, còn oi, còn bức bối, tới chiều gió đã đổi làm không khí se lại, lành lạnh len vào lớp áo gió mỏng manh. Nếu không theo dõi tin tức và thời tiết, chắc nhiều người bị trời Hà Nội “đánh úp”, chẳng kịp mặc áo ấm cho mình. Trời lạnh, mình chỉ thích cuộn tròn trong chăn để đọc sách, nghe một album piano ballad hoặc hoà tấu guitar, trở nên uể oải như một con mèo lười. Trời lạnh, mình thích uống Earl grey thay vì trà hoa như mọi ngày. Loại trà đen đặc trưng của nước Anh này thấm hương vị của cam ngọt, mình lại thích cho thêm vài giọt tinh dầu nguyên chất nữa để mùi hương thêm đậm đà, nuông chiều và ủ ấm cái mũi giữa những ngày đông giá lạnh. Mùi trà, mùi tinh dầu bốc lên theo làn khói của nước nóng vừa bắc khỏi bếp, lan khắp không gian phòng khách khiến mình thấy thư thái vô cùng, sẵn sàng để “chiến đấu” với công việc, con nhỏ, dự định trong ngày.

Thế mà cũng sắp hết năm, Noel đã cận kề. Đi đâu cũng thấy cây thông Noel lấp lánh đèn. Nhưng không khí Giáng sinh cứ sao sao đó, hay tại mình không ra ngoài, không hoà vào dòng người tấp nập trên phố, của các khu nhà thờ nên không cảm nhận được. Chứ mình nhớ hồi trước, bắt đầu vào tháng mười hai, cả khu phố Commercial Road đã rộn ràng hẳn lên, đèn đuốc không sáng trưng, rực rỡ, nhưng phảng phất không khí Giáng sinh từ những sạp nhỏ bán đồ lưu niệm trên đường, từ mấy góc bán hạt dẻ nướng thơm nức mũi, mỗi lần đi chợ mình lại ghé mua bọc nhỏ 1-2 bảng Anh, giữ trong lòng bàn tay để cảm nhận hơi nóng truyền qua lớp giấy dầu. Trước khi trở về, mình đến Leeds gặp bạn, gặp trúng đợt có chợ Giáng sinh, là một trong những Christmas Fair lớn nhất châu Âu. Giữa những bản nhạc Xmas rộn ràng, vui vẻ, mình thích ngồi ở quán ăn nhỏ ngay mép chợ, ăn một cây xúc xích béo ngậy, uống một ly trà đen nóng, nhìn mọi thứ lấp lánh trôi trước mặt.

Giáng sinh của châu Âu cũng giống như Tết cổ truyền ở Việt Nam vậy, mọi người chẳng mấy khi ra đường mà trở về quây quần bên gia đình, người thân. Mình cũng may mắn, vì còn có nhà, có nơi mang đến cảm giác gia đình, để giữa những ngày đông lạnh không thấy cô đơn.

NA

2020.12.15

#noel #xmas #giáng_sinh #tàolao #naho

The post Viết ngắn – Trở gió & Giáng sinh appeared first on Góc Cạnh.

]]>
958
Tạp bút – Các mối quan hệ http://goccanh.com/taolao-21-9-2020-cac-moi-quan-he/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=taolao-21-9-2020-cac-moi-quan-he Wed, 30 Sep 2020 21:48:58 +0000 https://goccanh.wordpress.com/2020/09/30/taolao-21-9-2020-cac-moi-quan-he/ Tôi không giỏi giữ gìn các mối quan hệ, vì vậy bạn bè tôi bây giờ chủ yếu đến với nhau và ở cạnh nhau một cách rất tự nhiên. Thông thường ấy mà, những người cùng thích một vấn đề gì đó mới có các câu chuyện để nói cùng nhau, tạo nên một […]

The post Tạp bút – Các mối quan hệ appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Tôi không giỏi giữ gìn các mối quan hệ, vì vậy bạn bè tôi bây giờ chủ yếu đến với nhau và ở cạnh nhau một cách rất tự nhiên. Thông thường ấy mà, những người cùng thích một vấn đề gì đó mới có các câu chuyện để nói cùng nhau, tạo nên một mối quan hệ. Khi quan hệ giữa người với người đủ sâu, họ sẽ vô hình trung trở nên bao che, cảm thấy những mâu thuẫn giữa hai người, điểm yếu của người kia biến thành nhỏ xíu. Vậy nên, đừng bao giờ bắt một người chỉ có mối quan hệ thường thường với mình phải thông cảm, phải thay đổi, phải nâng niu mình chỉ vì những khó khăn của bản thân. Như thế, lố bịch lắm!

Ảnh: GG images

Tôi thường có khuynh hướng tự xử lý vấn đề của bản thân nhiều hơn. Không biết có phải những kỳ vọng của bản thân về bạn bè, người thân của tuổi trẻ đã nhiều lần vụn vỡ, khiến tôi thích nghiêng về thế giới của mình hơn là mở lòng với người khác hay không. Nhưng tôi cho rằng như thế thật tốt, cuộc sống mà, ai cũng bận rộn cả, ai cũng đang loay hoay với những vấn đề riêng của bản thân mình.

Hôm nay, một người trong nhà tôi đã gọi điện thoại cho tôi để yêu cầu tôi ngừng nói chuyện với người thân của họ, vì người thân của họ tinh thần yếu đuối quá, không vượt qua được những áp lực của chính mình. Người ta yếu kém là lỗi của tôi à? Người ta không mạnh mẽ, cũng là lỗi của tôi hay sao? Với những mối quan hệ mong manh và ích kỷ như vậy, dù là người nhà, tôi cũng sẽ không nỗ lực hàn gắn. Những người như vậy, đã có cơ hội bước vào cuộc đời tôi lần thứ nhất, có thể có lần thứ hai, nhưng một khi đã bước ra, họ sẽ chỉ còn là người lạ, vô duyên với nhau ở kiếp sống này.

Tôi không hiểu tại sao mọi người lại chỉ cố gắng vun đắp cho mối quan hệ tình cảm. Họ chia sẻ với nhau hàng ngàn, hàng vạn cách để “cưa đổ” người khác, tút tát để giữ vợ giữ chồng, những bí kíp để lấy lòng bố mẹ chồng, những kinh nghiệm xử lý kẻ thứ ba… Thế còn mối quan hệ với bố mẹ mình thì sao, với bạn bè thì sao, anh em thì thế nào, người thân ra sao? Chẳng nhẽ những mối quan hệ đó tự hình thành thì sẽ trường tồn mãi hay sao. Không đâu bạn ạ, mối quan hệ nào cũng cần phải nuôi dưỡng, giống như mình chăm sóc cho một cái cây vậy, chăm chỉ tưới bón sẽ xanh tốt, rạng rỡ như ánh mặt trời, lơ là sẽ trở nên cằn cỗi ngay.

Tôi có những người quen, dù ép mình vào câu chuyện cùng nhau trong bao nhiêu lời chat và cuộc đối thoại, câu chữ vẫn cứ gượng gạo. Nhưng có vài người bạn, dù lâu lắc không gặp nhau, nhưng khi đã ngồi lại với nhau thì có thể huyên thuyên đủ mọi chuyện quên cả thời gian. Tôi lại biết có những mối quan hệ ràng buộc với nhau bằng huyết thống hay tờ giấy hôn thú, nhưng vốn lại nhạt nhoà hơn cả bạn bè. Thế nên, mệt nhỉ, mọi sự cứ để tùy duyên hay đủ xứng đáng để mình dụng công và dốc lòng vun đắp?

À, tôi ấy mà, vừa ác, vừa mặp, vừa không cao sang quyền quý gì, nhưng slot bạn bè, người thân của tôi cũng có giá lắm. Ai là bạn bè, người thân tự thấy được, phỏng?

Tàolao sáng thứ hai, khi Hà Nội hửng nắng sau mấy ngày mát mẻ do ảnh hưởng áp thấp.

NA
21/9/2020

The post Tạp bút – Các mối quan hệ appeared first on Góc Cạnh.

]]>
916
Viết ngắn – Hoa hồng trắng mùa Vu Lan http://goccanh.com/viet-ngan-hoa-hong-trang-mua-vu-lan/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=viet-ngan-hoa-hong-trang-mua-vu-lan Mon, 07 Sep 2020 22:09:57 +0000 https://goccanh.wordpress.com/2020/09/07/viet-ngan-hoa-hong-trang-mua-vu-lan/ Em khóc.Khóc một cách lặng lẽ, không hề nức nở, không hề phát ra tiếng. Chỉ ngồi thẫn thờ mà nước mắt lẳng lặng rơi.Vì mẹ em mới ra đi, chỉ trước lễ Vu Lan có mấy ngày. Trong suốt tuổi thơ em, mẹ có lúc trấn tĩnh lạ kỳ, lại có lúc bùng phát […]

The post Viết ngắn – Hoa hồng trắng mùa Vu Lan appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Em khóc.
Khóc một cách lặng lẽ, không hề nức nở, không hề phát ra tiếng. Chỉ ngồi thẫn thờ mà nước mắt lẳng lặng rơi.
Vì mẹ em mới ra đi, chỉ trước lễ Vu Lan có mấy ngày.

Ảnh: hoa hồng trắng (GG)

Trong suốt tuổi thơ em, mẹ có lúc trấn tĩnh lạ kỳ, lại có lúc bùng phát cảm xúc giống như một người điên vậy. Có những lúc em khóc, mẹ ôm bờ vai nhỏ bé, vỗ về, giọng nói mẹ dịu dàng lẩn khuất bên tai em:

– Em cứ khóc đi, có mẹ đây rồi.


Nhưng cũng có lần em khóc, mẹ gào lên, mẹ ném thứ đồ đạc mẹ đang cầm trên tay đi, đôi mắt mẹ trống rỗng, ngẩn ngơ. Rồi mẹ sụp xuống, nức nở khóc, mẹ ôm ghì lấy em, hai bàn tay mềm mại sờ khắp mặt và đầu em, mẹ lẩm nhẩm lặp lại câu xin lỗi, mẹ nói em đừng giận mẹ, mẹ mệt quá thôi. Em cũng đã qua cơn hoảng sợ, nước mắt khô lại nơi khoé mắt, vòng đôi tay nhỏ ôm lấy mẹ, rúc sâu vào trong ngực mẹ để ngửi lấy mùi hương quen thuộc.

Rồi em lớn dần lên, mẹ cũng bớt “mệt” hơn trước. Em không còn thấy mẹ cáu giận quăng quật đồ đạc như trước kia đã từng. Mẹ xuất hiện trước mặt em cười nói, xinh đẹp, chỉ cho em những điều mới mẻ mà em sẽ gặp trong cuộc sống suốt quá trình trưởng thành. Lớn lên, đôi lúc em quên mất mẹ đã nấu cơm chờ em về ăn sau mỗi ngày đi học mệt nhoài, mẹ đã chuẩn bị cho em khăn và áo ấm mỗi khi trời trở gió, mẹ luôn dặn dò em khi em ra ngoài, khi em tham gia các hoạt động, khi em bước vào những mối quan hệ mới… Đôi khi em vội vàng, em chỉ nhắn với mẹ những dòng tin ngắn ngủi. Mẹ yên tâm về em và em cũng yên tâm về mẹ.

Thế nhưng, khi em bước qua tuổi 18, mẹ đã lựa chọn cái chết để giải thoát khỏi cuộc sống này. Mẹ nằm trên giường, lặng lẽ và thanh thản, như đang ngủ nhưng đôi tay đã không còn hơi ấm, làm đông cứng cả nước mắt em. Mẹ của em, trầm cảm, nhưng đã gồng lên sống như một người bình thường để nuôi dạy em lớn lên suốt nhiều năm trời. Em không biết những áp lực tinh thần của mẹ, những lần mẹ khóc ướt gối khi bố và em đã ngủ, những lúc mẹ phải chiến đấu với những cảm xúc tiêu cực vô cớ một mình. Em chỉ hiểu hơn về mẹ khi đọc những dòng cuối cùng trong cuốn nhật ký với nhiều trang nhoè nước, chắc hẳn mẹ đã khóc khi viết. Người trầm cảm thì đâu có lựa chọn, những cơn cảm xúc bùng lên thì đâu cần lý do.

Em ngồi bên khung cửa kính sát mặt đất, nhìn ra hoàng hôn đỏ ối đang dần buông trên những mái nhà thành phố. Em gục đầu vào lớp kính, mắt nhắm chặt, khớp hàm căng cứng. Mới mùa Vu Lan năm trước, cả em và mẹ đều vui vẻ cài hoa hồng đỏ trên ngực trái. Năm nay, chỉ còn mình em cài hoa trắng, nhói buốt trái tim em.

Nước mắt em chảy qua mí mắt nhắm nghiền, đôi môi khô khốc mấp máy: “mẹ ơi!”

GC
2/9/2020

Ảnh: Gg image

chuyenbuon #vietngan

The post Viết ngắn – Hoa hồng trắng mùa Vu Lan appeared first on Góc Cạnh.

]]>
914
Tạp văn – Mùi hương cuộc sống http://goccanh.com/tap-van-mui-huong-cuoc-song/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=tap-van-mui-huong-cuoc-song Tue, 25 Aug 2020 20:30:14 +0000 https://goccanh.wordpress.com/2020/08/25/tap-van-mui-huong-cuoc-song/ Mấy ngày trước tôi mới làm một mẻ xà bông, hơn nửa là những công thức vốn đã làm quen tay, phần còn lại tương đối mới mẻ. Qua lớp khẩu trang, tôi vẫn ngửi được mùi oải hương, mùi tràm trà, mùi bạc hà vấn vít trong không khí xen lẫn cả mùi cực […]

The post Tạp văn – Mùi hương cuộc sống appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Mấy ngày trước tôi mới làm một mẻ xà bông, hơn nửa là những công thức vốn đã làm quen tay, phần còn lại tương đối mới mẻ. Qua lớp khẩu trang, tôi vẫn ngửi được mùi oải hương, mùi tràm trà, mùi bạc hà vấn vít trong không khí xen lẫn cả mùi cực nhẹ của bơ thực vật. Tới lúc đi đón em bé, trong cơn mưa tháng Bảy, tôi vẫn ngửi được mùi tinh dầu vương trên da tay, trên quần áo, phảng phất trong mùi ngai ngái của đất và lá cây.

Ảnh: xà bông tự làm, ảnh tự chụp

À, hoá ra mọi thứ đều mang mùi hương của riêng mình. Có những thứ mùi mạnh mẽ, ập vào khoang mũi, có thứ mùi lại nhẹ như một bản nhạc ballad dịu dàng. Có thứ mùi dễ dàng ngửi thấy, lại có thứ mùi phải thật nhạy cảm, hoặc thật chú ý mới có thể nhận biết được sự tồn tại của chúng trong cuộc sống này. Tôi cũng không rõ mình chú tâm vào những mùi hương xung quanh mình từ bao giờ, ban đầu là những lần luyện tập, hít hà nhận biết mấy loại tinh dầu trong chai thủy tinh không đề nhãn. Dần dần, hết sức tự nhiên, tôi có phản xạ với mùi hương xung quanh mình.

Tôi nhớ mùi của bốn mùa đi ngang cửa. Mùa xuân là những cơn mưa dai dẳng làm không khí nồng mùi ẩm ướt. Nước mưa của thành phố mang theo cả mùi khói bụi. Còn có cả mùi lá mùi già đun lên tắm trừ tà mỗi dịp giao thừa, mùi thịt mỡ, bánh chưng, dưa hành, mùi của những tờ tiền lì xì mới tinh sột soạt trong phong bao màu đỏ. Mùa hè lại có mùi của nắng của gió, mùi mồ hôi dinh dính trên da dưới ánh nắng mặt trời gay gắt. Sau những cơn mưa mùa hạ, bầu trời quang đãng, mới mẻ, trong không khí thoang thoảng mùi đất ẩm ướt. Sang tới mùa thu, không khí hanh hao, ngửi cái gì cũng có cảm giác hơi khô ráp một chút. Là mùi hoa sữa nồng nàn, thứ mùi hương ngửi từ tầng cao thì thơm thơm, dễ dàng nhận ra đặc trưng của mùa thu Hà Nội. Thế mà khi đi bộ dưới những tán hoa sữa, mùi hương xuyên qua lớp khẩu trang vẫn khiến tôi có đôi lần váng vất. Mùa thu còn có mùi cốm nữa, là mùi của nếp non thấm cả mùi lá sen bọc ngoài, mỗi lần bốc vào lòng bàn tay lại muốn hít thật sâu hương cốm trước khi ăn. Những tháng ngày cuối năm, trong không gian lạnh cóng của Hà Nội, tôi lại nhớ đến mùi hạt dẻ rang bơ, mùi khoai nướng, mía nướng mỗi khi đi xe máy qua góc phố gần nhà.

Tôi cũng nhớ những mùi hương trên cung đường của những tháng ngày rong ruổi. Là mùi thức ăn đặc trưng của mỗi nơi, thịt cừu ướp đẫm gia vị của miền Bắc nước Anh, mùi muối biển mặn mòi của người Jorvik, mùi hàu hấp bia trong khu phố ẩm thực của Bỉ, mùi waffle và chocolate ngọt lịm, mùi cần sa gay mũi khi bước vào gần khu vực phố đèn đỏ ở Amsterdam, hay mùi nước cốt dừa xen lẫn bột ớt của những món ăn Thái Lan … Đó còn là không gian quanh quẩn mùi hương của du khách đến từ nhiều nơi khác nhau, mùi dầu gội, mồ hôi, nước hoa, con người ở những khu lịch. Là mùi trà đen nóng hổi khi ngồi nơi chiếc bàn gỗ ngoài trời, tận hưởng không khí lạnh buốt, mù sương của Lake District.

Năm nay vì covid nên tôi và gia đình cũng không đi tới nhiều nơi như trước. Mùi cuộc sống của tôi là những chai tinh dầu sóng sánh trong những buổi pha chế, làm xà bông, là mùi thức ăn của những bữa cơm nấu vội khi có hai em bé nhất quyết quấn chân, “bỏ rơi” bố đang sẵn sàng chơi cùng, là mùi của tách trà hoa cúc, hoa hồng bốc khói trong những đêm làm việc muộn. Và mùi hương cuộc sống êm ái, dịu dàng nhất lại là thứ mùi tự nhiên trên người hai em bé trong nhà.

24/8/2020
NA

The post Tạp văn – Mùi hương cuộc sống appeared first on Góc Cạnh.

]]>
902
Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? http://goccanh.com/tan-man-bo-me-cho-con-cai-gi/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=tan-man-bo-me-cho-con-cai-gi Sat, 08 Dec 2018 10:22:03 +0000 https://goccanh.wordpress.com/?p=731 Hôm qua, tôi có đọc một bài viết trên mạng. Đại ý là nhiều bố mẹ Việt đang cày cuốc làm ra của cải, rồi chắt chiu sau để lại cho con. Họ luôn làm mọi cách để con mình bằng bạn bằng bè về vật chất, con muốn gì cũng cho. Riết rồi mấy […]

The post Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Hôm qua, tôi có đọc một bài viết trên mạng. Đại ý là nhiều bố mẹ Việt đang cày cuốc làm ra của cải, rồi chắt chiu sau để lại cho con. Họ luôn làm mọi cách để con mình bằng bạn bằng bè về vật chất, con muốn gì cũng cho. Riết rồi mấy đứa nhỏ ỷ lại, lạm dụng tình yêu thương của cha mẹ để đòi hỏi, và mãi không chịu trưởng thành.

Ảnh: GG

Hồi tôi còn nhỏ, bố mẹ tôi chưa có điều kiện kinh tế, mua gì cũng phải chắt bóp. Khi tôi bắt đầu học môn mỹ thuật ở trường, được bố mẹ mua cho hộp bút dạ màu, nhưng cất kỹ trong tủ. Hôm nào gần ngày đi học hoặc phải làm bài tập mới mang ra tô xíu xiu, sợ tốn rồi mau hết mực. Lớn chút nữa thì hàng tuần được mua báo về đọc, nhỏ nhỏ thì báo nhi đồng, rồi thiếu niên, hoa học trò đủ cả. Rồi tôi lớn lên, nhìn thấy xung quanh mọi người có cái nọ cái kia, cũng thích, cũng muốn được bố mẹ cho. Nhưng bố mẹ tôi chỉ đáp ứng cho tôi những nhu cầu cơ bản về việc ăn mặc, đi lại, học hành. Mãi về sau này, tôi mới thấy đôi lúc các cụ khá nuông chiều tôi, cũng muốn cho tôi được bằng người. Nhưng đã có thời điểm của tuổi trẻ đầy nông nổi, tôi thấy vẫn chẳng thể đủ, vẫn thấy dỗi hờn một cách vô lý.

Và giờ tôi lớn lên, tôi mới thấy bố mẹ đã để lại cho tôi những thứ vốn không thể đo đếm bằng tiền bạc, của cải. Là cách sống vô cùng tử tế, cho dù bị tổn thương nhưng vẫn luôn sẵn sàng mở lòng giúp đỡ người khác. Là những tình cảm không bao giờ thể hiện bằng lời nói, chỉ thông qua hành động để dần “ngấm” vào chị em tôi. Bởi vậy nên cho dù có sải cánh và vùng vẫy bên ngoài thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn muốn về nhà, và trong trái tim lúc nào cũng ngân ngấn yêu thương.

Sau này tôi có con, hai em bé ra đời cách nhau hơn 2 tuổi chút xíu. Tôi có thể mua cho em bé rất nhiều thứ, nhưng tôi và ox luôn cố gắng dừng ở mức vừa đủ. Đủ để với những nhu cầu cơ bản, con không phải đau đáu nhìn bạn mà thèm muốn. Đủ để con biết không phải cứ lăn lộn, khóc lóc, là muốn gì được nấy, tự coi mình là trung tâm của vũ trụ. Tôi muốn em bé dần lớn và trưởng thành, có kỹ năng để tự bước vào cuộc sống bên ngoài, chứ không phải cứ vô tâm mà sống, mặc kệ để bố mẹ bao bọc mình từng chút một.

Thứ mà tôi và ox có thể sắp xếp dành cho em bé nhiều nhất có thể, là thời gian. Công việc bộn bề, những cuộc hẹn với bạn bè, cả smartphone hay tivi, đều có thể gác lại, để cùng chơi, cùng đọc sách với con. Đây là cách để chúng tôi đi cùng em bé trong suốt quá trình lớn lên, bởi vì tuổi thơ của con trôi qua rất nhanh, mà một khi đã qua thì không thể quay trở lại được nữa. Khi em bé lớn, sẽ quên những thứ vật chất được tôi mua cho lúc nhỏ, nhưng yêu thương và kỹ năng sẽ theo con rất dài.

Và như thế, tôi đã lớn lên, các con tôi sẽ lớn lên, chúng tôi sẽ không bao giờ phải quanh quẩn với câu hỏi “bố mẹ đã cho con cái gì?”.

HN 8/12/2018

NA

#tanman #tapbut

The post Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? appeared first on Góc Cạnh.

]]>
731