gia đình Archives - Góc Cạnh https://goccanh.com/tag/gia-dinh/ [ - Góc nhỏ tĩnh lặng ~ Bởi cuộc đời dài rộng lắm, yêu thương lại rất gần - ] Thu, 01 Apr 2021 06:08:05 +0000 en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.4 https://i0.wp.com/goccanh.com/wp-content/uploads/2021/01/image-1.jpg?fit=32%2C32&ssl=1 gia đình Archives - Góc Cạnh https://goccanh.com/tag/gia-dinh/ 32 32 187908604 Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? https://goccanh.com/tan-man-bo-me-cho-con-cai-gi/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=tan-man-bo-me-cho-con-cai-gi Sat, 08 Dec 2018 10:22:03 +0000 https://goccanh.wordpress.com/?p=731 Hôm qua, tôi có đọc một bài viết trên mạng. Đại ý là nhiều bố mẹ Việt đang cày cuốc làm ra của cải, rồi chắt chiu sau để lại cho con. Họ luôn làm mọi cách để con mình bằng bạn bằng bè về vật chất, con muốn gì cũng cho. Riết rồi mấy […]

The post Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Hôm qua, tôi có đọc một bài viết trên mạng. Đại ý là nhiều bố mẹ Việt đang cày cuốc làm ra của cải, rồi chắt chiu sau để lại cho con. Họ luôn làm mọi cách để con mình bằng bạn bằng bè về vật chất, con muốn gì cũng cho. Riết rồi mấy đứa nhỏ ỷ lại, lạm dụng tình yêu thương của cha mẹ để đòi hỏi, và mãi không chịu trưởng thành.

Ảnh: GG

Hồi tôi còn nhỏ, bố mẹ tôi chưa có điều kiện kinh tế, mua gì cũng phải chắt bóp. Khi tôi bắt đầu học môn mỹ thuật ở trường, được bố mẹ mua cho hộp bút dạ màu, nhưng cất kỹ trong tủ. Hôm nào gần ngày đi học hoặc phải làm bài tập mới mang ra tô xíu xiu, sợ tốn rồi mau hết mực. Lớn chút nữa thì hàng tuần được mua báo về đọc, nhỏ nhỏ thì báo nhi đồng, rồi thiếu niên, hoa học trò đủ cả. Rồi tôi lớn lên, nhìn thấy xung quanh mọi người có cái nọ cái kia, cũng thích, cũng muốn được bố mẹ cho. Nhưng bố mẹ tôi chỉ đáp ứng cho tôi những nhu cầu cơ bản về việc ăn mặc, đi lại, học hành. Mãi về sau này, tôi mới thấy đôi lúc các cụ khá nuông chiều tôi, cũng muốn cho tôi được bằng người. Nhưng đã có thời điểm của tuổi trẻ đầy nông nổi, tôi thấy vẫn chẳng thể đủ, vẫn thấy dỗi hờn một cách vô lý.

Và giờ tôi lớn lên, tôi mới thấy bố mẹ đã để lại cho tôi những thứ vốn không thể đo đếm bằng tiền bạc, của cải. Là cách sống vô cùng tử tế, cho dù bị tổn thương nhưng vẫn luôn sẵn sàng mở lòng giúp đỡ người khác. Là những tình cảm không bao giờ thể hiện bằng lời nói, chỉ thông qua hành động để dần “ngấm” vào chị em tôi. Bởi vậy nên cho dù có sải cánh và vùng vẫy bên ngoài thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn luôn muốn về nhà, và trong trái tim lúc nào cũng ngân ngấn yêu thương.

Sau này tôi có con, hai em bé ra đời cách nhau hơn 2 tuổi chút xíu. Tôi có thể mua cho em bé rất nhiều thứ, nhưng tôi và ox luôn cố gắng dừng ở mức vừa đủ. Đủ để với những nhu cầu cơ bản, con không phải đau đáu nhìn bạn mà thèm muốn. Đủ để con biết không phải cứ lăn lộn, khóc lóc, là muốn gì được nấy, tự coi mình là trung tâm của vũ trụ. Tôi muốn em bé dần lớn và trưởng thành, có kỹ năng để tự bước vào cuộc sống bên ngoài, chứ không phải cứ vô tâm mà sống, mặc kệ để bố mẹ bao bọc mình từng chút một.

Thứ mà tôi và ox có thể sắp xếp dành cho em bé nhiều nhất có thể, là thời gian. Công việc bộn bề, những cuộc hẹn với bạn bè, cả smartphone hay tivi, đều có thể gác lại, để cùng chơi, cùng đọc sách với con. Đây là cách để chúng tôi đi cùng em bé trong suốt quá trình lớn lên, bởi vì tuổi thơ của con trôi qua rất nhanh, mà một khi đã qua thì không thể quay trở lại được nữa. Khi em bé lớn, sẽ quên những thứ vật chất được tôi mua cho lúc nhỏ, nhưng yêu thương và kỹ năng sẽ theo con rất dài.

Và như thế, tôi đã lớn lên, các con tôi sẽ lớn lên, chúng tôi sẽ không bao giờ phải quanh quẩn với câu hỏi “bố mẹ đã cho con cái gì?”.

HN 8/12/2018

NA

#tanman #tapbut

The post Tản mạn – Bố mẹ cho con cái gì? appeared first on Góc Cạnh.

]]>
731
Tạp văn – Cảm giác gia đình, nơi “đi xa lại muốn về, khổ đau càng muốn về” https://goccanh.com/tap-van-cam-giac-gia-dinh-noi-di-xa-lai-muon-ve-kho-dau-cang-muon-ve/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=tap-van-cam-giac-gia-dinh-noi-di-xa-lai-muon-ve-kho-dau-cang-muon-ve Thu, 10 Mar 2016 14:43:44 +0000 http://nahoblog.com/?p=444 Tôi cứ loay hoay mãi, không biết phải diễn tả cảm giác gia đình thế nào, bởi cảm giác là thứ rất khó để diễn tả rõ ràng bằng câu chữ hay lời nói. Tôi lại là người dễ động lòng, dễ có cảm xúc với mấy thứ nhỏ xíu xung quanh, thế nhưng tôi […]

The post Tạp văn – Cảm giác gia đình, nơi “đi xa lại muốn về, khổ đau càng muốn về” appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Tôi cứ loay hoay mãi, không biết phải diễn tả cảm giác gia đình thế nào, bởi cảm giác là thứ rất khó để diễn tả rõ ràng bằng câu chữ hay lời nói. Tôi lại là người dễ động lòng, dễ có cảm xúc với mấy thứ nhỏ xíu xung quanh, thế nhưng tôi biết, không phải nơi nào có người thân, gọi là nhà, đều có cảm giác gia đình.

Ảnh: Google Images

Đã có những ngày tôi thích đi ngó nghiêng và khám phá cuộc sống vốn nhiều điều mới mẻ bên ngoài. Đi riết rồi sau này lại hay thích về nhà, được tự do nằm dài đọc sách, uống trà hay đơn giản chỉ là ngủ vùi sau những ngày làm việc căng thẳng. Những nơi tôi từng đi qua cũng khiến tinh thần tôi thư thái và thả lỏng hoàn toàn, lại có cả vài phần phấn khích khi được tìm hiểu những miền đất mới, con người mới. Những năm 2011 – 2012, tôi còn học bên Anh, dần dần cũng quen với cuộc sống hàng ngày, thấy mọi thứ trở nên thân thuộc. Lúc kết thúc khóa học cũng thấy nhớ da diết, có khi cảm thấy bồn chồn, chỉ muốn quay trở lại.

Nhưng, tất cả vẫn không phải cảm – giác – gia – đình.

Gần đây tôi mới biết, hóa ra cảm giác gia đình có thể gói gọn trong câu “đi xa lại muốn về, khổ đau càng muốn về”. Chẳng phải nỗi nhớ nhà quay quắt khi đi xa, cảm giác thèm những món ăn thân quen, sự mong mỏi được quây quần bên gia đình chính là như thế hay sao? Tôi nghĩ, một ngôi nhà mà không có cảm giác gia đình thì mấy ai muốn trở về, khi mà cuộc sống đã bộn bề và nhiều gánh nặng. Bởi vậy, nơi nào khiến mình nhẹ nhõm và bình yên, nơi đó tất sẽ níu chân người.

Có nhiều khi tôi rất hờ hững, nhưng chắc chắn sẽ không bao giờ lạnh nhạt với những người tạo cho tôi cảm giác gia đình. Cảm giác, chỉ có thể cảm nhận thôi, không phải cứ nói ra bằng lời hay giải thích cặn kẽ làm gì cả, nhưng sẽ rất tự nhiên khiến tôi đối xử trìu mến, lo lắng và yêu thương nhiều hơn. Cảm giác gia đình ấy, là khi đã đi rất xa, chỉ cần nghe giọng nói, chỉ cần một chút quan tâm, dù nhỏ xíu vẫn đủ làm cay sống mũi. Là khi ở cạnh nhau, chẳng cần nói gì nhưng cũng vẫn là đủ. Là giữa những lúc mỏi mệt, chỉ cần nhắm mắt lại và nghĩ đến gia đình, sẽ thấy một tình cảm ngọt ngào và bình yên từ sâu tận trong lòng. Là khi cuộc sống bên ngoài mang đến bao nhiêu niềm vui và thành công, tự bản thân vẫn muốn trở về.

Là biết bao vui buồn đều gom về ở nơi “khổ đau lại muốn về”, đủ thương yêu để cảm thấy bình yên.

Hà Nội, 10/3/2016

NA HỒ

The post Tạp văn – Cảm giác gia đình, nơi “đi xa lại muốn về, khổ đau càng muốn về” appeared first on Góc Cạnh.

]]>
444