Có lúc tôi bị ám ảnh bởi cái chết, không phải sự lo lắng hay sợ hãi, mà khi nghe đến tin ai đó trong nhà hoặc quen biết qua đời, tôi cứ thấy bần thần. Rồi những gì tôi biết về họ, những đoạn gặp gỡ, những khúc đối thoại… cứ lần lượt chạy qua trong đầu như một cuốn phim tua chậm, thỉnh thoảng dừng lại ở vài khung hình, rồi lại lướt qua, đến lần cuối cùng gặp gỡ, lần cuối cùng nghe tin. Có người chỉ nghĩ đến thôi là nước mắt cứ rơi, không cần phải là vô cùng quen thân. Hóa ra, những gì một người làm, nói, quan tâm người khác khi còn tồn tại trong cuộc sống này lại có thể để lại ấn tượng sâu sắc đến thế. Đôi lúc tưởng như gió thoảng, lại ngẩn người khi giơ tay muốn với nhưng không thể chạm vào.
[Read more…] about [ Tạp bút ] Có những khi như gió thoảngcuộc sống
Thơ – Ngày buồn chán
Nếu hôm nay là một ngày buồn chán
Hãy vui lên vì còn có ngày mai
Sẽ có những niềm vui dù nhỏ bé
Và cả sóng gió chẳng biết từ đâu