Tôi tới rạp xem Tenet đúng ngày khởi chiếu ở Việt Nam, suất chiếu buổi trưa thứ Sáu ở imax, không quá đông cho một bộ phim được quảng cáo là siêu phẩm, bom tấn của 2020.
Bộ phim kể về nhiệm vụ của một điệp viên (motif protagonist như nhân vật tự nhận), mang sứ mệnh giải cứu con người và Thế giới khỏi thứ công nghệ có thể đảo ngược thời gian. Cũng như những bộ phim điệp viên khác của Mỹ, nhân vật chính trải qua thử thách, tạo lòng tin, rèn luyện, ra trận, gặp khó khăn và cuối cùng vẫn giành chiến thắng, vì họ có “haki nhân vật chính”. Nhờ thứ “haki” đó mà nhân vật Vô Danh do diễn viên Washington đóng có được những sự nhạy bén và may mắn ở những thời điểm mấu chốt. Và tất nhiên, dù rằng “chuyện gì xảy ra đã xảy ra”, dù cho ông trùm Sator, nhân vật phản diện, có thông minh và thủ đoạn đến thế nào, thì vẫn sẽ có những sơ hở để phần thắng nghiêng về “Protagonist”.
Tanet dài tới 150 phút nhưng tình tiết nào của phim cũng nhanh. Mở đầu phim là một cuộc chiến sặc mùi khói súng với nhóm khủng bố, rồi thoáng cái Vô Danh vượt qua thử thách, thoáng cái đã nhận nhiệm vụ, chạy từ nước nọ sang nước kia mà chẳng có bất kỳ thông báo bằng lời thoại hay một dòng chữ cập nhật địa điểm như vẫn thấy trong các bộ phim khác. Tình tiết phim nhanh tới nỗi khi xem tới đoạn rượt đuổi trên đường phố Olso, tôi vẫn tưởng nhân vật còn đang ở nước Anh, cứ tự hỏi “bên Anh người ta chạy xe bên tay phải hồi nào vậy?”. Tôi đã nghe nói, và khi xem phim mới thấy nội dung của Tanet rất “ảo” và xoắn não đúng phong cách của đạo diễn Christopher Nolan. Tôi dám chắc có nhiều khán giả bước ra khỏi rạp vẫn còn lơ mơ với những gì vừa diễn ra suốt hai tiếng rưỡi trên màn ảnh, khi những đoạn thời gian của quá khứ, hiện tại và tương lai đan cài xuyên suốt bộ phim. Tanet đòi hỏi khán giả phải dùng hơn cả 100% “công lực” để theo được các diễn biến, chỉ cần lơ đễnh chút xíu thôi cũng đủ để lạc mình ra khỏi mạch phim.
Nếu như trong nhiều bộ phim khác, nhân vật anh hùng luôn được xây dựng vô cùng điển trai, nam tính, chuẩn đến từng cm, thì trong Tenet, đạo diễn Nolan lại dùng diễn viên John David Washington thủ vai nhân vật chính. Sau khi xem phim tôi mới tìm kiếm thông tin về Washington trên Google. Với tôi, gương mặt, cái tên mà những bộ phim Washington đã đóng không hề quen thuộc, nhưng anh đã diễn trọn vai mật vụ Vô Danh. Tôi thích điểm này của Tanet, vì nhân vật chính không cần dùng “nam nhân kế” hay có mối quan hệ tình cảm lãng nhách với nhân vật nữ nào đó trong phim. Và, Robert Pattinson có lẽ quen mặt hơn chút xíu. Hồi trước Pattinson đã xuất hiện dưới hình tượng anh chàng ma cà rồng cớm nắng, giọng nói thều thào của series Twilight, nên từ khi anh bắt đầu xuất hiện trên màn ảnh đã mang đến cảm giác quen quen. Tuy nhiên, trong Tenet, dù Neil của Pattinson không phải nhân vật chính nhưng cũng đã ghi điểm với vai trò supporter, người đồng hành hoàn chỉnh.
Với kinh phí đầu tư khổng lồ, trên 220 triệu đô, Tenet đã mang đến những cảnh quay bùng nổ và mãn nhãn. Chi tiết mang đến ấn tượng hoành tráng nhất với tôi là vụ nổ ở hiện trường đoạn mã 241 và khi đạo diễn Nolan “chơi lớn”, cho nổ cả chiếc máy bay dân dụng lúc đụng vào toà nhà ở cảng Tự Do. Trên màn hình imax, chiếc máy bay khổng lồ cứ lừng lững trôi về phía toà nhà, chậm rãi nhưng không có bất cứ vật gì trên đường có thể ngăn cản được. Và cả cuộc rượt đuổi giữa Neil, The Protagonist (Vô Danh) và Sator khi hai đoạn thời gian gặp nhau trên đường, chiếc BMW tăng tốc chạy xuôi về phía trước và chiếc xe còn lại chạy ngược chiều đuổi theo phía sau đủ để những bộ phim đề tài đua xe cũng phải chào thua.
Kết thúc phim, có lẽ tập trung theo dõi tình tiết quá nên tôi không có ấn tượng nhiều với phần âm nhạc. Thứ âm thanh xuyên suốt cả bộ phim chắc là tiếng súng nổ. Tôi có lẽ không hợp với thể loại phim đảo ngược thời gian với những diễn biến diễn ra song song của các khoảng thời gian khác nhau, nhưng lại gặp nhau ở thời điểm nào đó, quá mệt não khi phải theo liên tục các tình tiết chớp nhoáng. Vậy nên tôi không quá thích Tenet. Tôi thấy nội dung của phim không đủ để có cảm giác ấn tượng theo mãi đến tận khi rời khỏi rạp, nhưng lại cũng không quá tệ để thấy tiếc vì mình đã đến xem.
NA
29/8/2020