Châu Âu Archives - Góc Cạnh https://goccanh.com/category/viet/du-lich/travel-europe/ [ - Góc nhỏ tĩnh lặng ~ Bởi cuộc đời dài rộng lắm, yêu thương lại rất gần - ] Sat, 22 Jan 2022 08:50:16 +0000 en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.3 https://i0.wp.com/goccanh.com/wp-content/uploads/2021/01/image-1.jpg?fit=32%2C32&ssl=1 Châu Âu Archives - Góc Cạnh https://goccanh.com/category/viet/du-lich/travel-europe/ 32 32 187908604 Du lịch – Trên những mái nhà cổ tích Praha https://goccanh.com/du-lich-tren-nhung-mai-nha-co-tich-praha/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-tren-nhung-mai-nha-co-tich-praha Fri, 27 Feb 2015 22:16:31 +0000 http://nahoblog.com/?p=346 Một trong những thành phố châu Âu gây ấn tượng nhiều nhất với tôi bởi nét cổ kính và êm đềm là thủ đô nước cộng hòa Séc – Prague. Trái tim của Tiệp Khắc cũ hiện lên trên những công trình kiến trúc gothic kiêu hãnh, nổi bật giữa mái nhà màu đỏ, san […]

The post Du lịch – Trên những mái nhà cổ tích Praha appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Một trong những thành phố châu Âu gây ấn tượng nhiều nhất với tôi bởi nét cổ kính và êm đềm là thủ đô nước cộng hòa Séc – Prague. Trái tim của Tiệp Khắc cũ hiện lên trên những công trình kiến trúc gothic kiêu hãnh, nổi bật giữa mái nhà màu đỏ, san sát nhau, đẹp như khung cảnh thần tiên trong những câu chuyện cổ tích.

IMG_3110

Ảnh: quảng trường Old Town (Na Hồ)

Tôi đến Prague bằng xe khách đường dài từ thủ đô Vienna nước Áo. Con đường dài hơn 300 cây số trôi qua bên ngoài khung cửa sổ là cảnh ngoại ô châu Âu với những đồng cỏ trải dài, thỉnh thoảng lại có vài ngôi nhà nằm lẻ loi trên sườn đồi. Thành phố Prague là một trong những nơi hiếm hoi ở Đông Âu không bị tàn phá bởi chiến tranh nên đường nét cổ kính trên những công trình kiến trúc tồn tại hàng ngàn năm gần như còn được giữ nguyên vẹn. Bến xe trung tâm của thành phố giản dị với vài tấm biển chỉ dẫn bằng tiếng Séc xa lạ, chỉ có bàn thông tin ở cổng vào bày bán mấy cuốn sách hướng dẫn du lịch bằng tiếng Anh. Cô bán hàng trung tuổi, má lấm tấm tàn nhang dù không nói được tiếng Anh nhiều nhưng vẫn nhiệt tình chỉ dẫn dựa vào địa chỉ trên tờ xác nhận đặt phòng, cuối cùng còn hào phóng tặng cho chúng tôi một tấm bản đồ thành phố.

Chúng tôi đi trên con đường nhỏ lát đá dẫn đến khu nhà nghỉ nằm khuất sau hai dãy phố, hoàn toàn yên tĩnh do cách xa đường lớn. Cả đoạn đường nhỏ với những ngôi nhà sơn tông màu sáng, có vài chậu hoa trên bậu cửa sổ, nơi chúng tôi đã đặt trước có phần hơi trội với giàn hoa giấy màu hồng leo trên tường. Đây là một căn nhà lớn được chia thành các phòng riêng như ký túc xá của các trường đại học châu Âu, chỉ cách ga tàu điện gần nhất khoảng 5 phút đi bộ.

Theo chỉ dẫn trên bản đồ, trước tiên tôi đến quảng trường Old Town Hall nơi có nhà thờ Đức Bà Týn được xây bằng đá xám với mái chóp nhọn theo kiến trúc gothic châu Âu và tòa thị chính cũ có hình ảnh đồng hồ chiêm tinh học. Bên cạnh cây cầu Charles và tòa nhà Dancing House nổi tiếng, quảng trường là một trong những biểu tượng của Prague. Theo suốt quá trình phát triển của thành phố, Old Town Hall đã chứng kiến những sự kiện lịch sử quan trọng nhất như lễ đăng quang của vua xứ Bohemia George năm 1458. Tòa nhà thị chính nằm đối diện nhà thờ Đức Bà Týn trước đây được công nhận là cơ quan chính quyền của Prague từ sau khi hợp nhất các quận của thành phố này. Sau một trận hỏa hoạn lớn, phía Đông và Bắc của tòa Town Hall gần như bị hư hại hoàn toàn. Ngày nay, tòa nhà đã được khôi phục lại, trong đó có tháp đồng hồ chiêm tinh đã trở thành địa điểm thăm quan thu hút du khách.

IMG_3108

Ảnh: Những ngôi nhà xung quanh Old Town Hall nhìn từ trên cao

Tôi mua vé lên tầng cao nhất của tòa nhà Town Hall để có thể nhìn ngắm hàng loạt mái nhà đỏ san sát nhau từ phía trên cao. Những bậc thang gỗ cót két dưới chân làm du khách nào cũng phải bước nhẹ nhàng, nhiều người lười biếng xếp hàng dài đợi những chuyến thang máy ngắn ngủi đưa lên đỉnh tháp. Một hành lang hẹp được thiết kế theo hình tròn, có lan can bằng gỗ để khách du lịch có thể đi xung quanh để phóng tầm mắt về bốn phía, tự do tưởng tượng ra khung cảnh cổ tích của Prague khi mùa đông đến, tuyết phủ trắng xóa trên những mái nhà kia. Quảng trường Town Hall buổi tối có vẻ nhộn nhịp hơn dưới ánh đèn vàng hắt lên những bức tường sáng màu và cả dãy dài các xe bán đồ ăn trên đường với đủ loại xúc xích, khoai tây lốc xoáy (khoai được cắt mỏng thành dây dài, xiên vào que rồi chiên lên), hạt dẻ cùng những đồ ăn nhanh của châu Âu khác. Ánh đèn và mùi thơm của đồ ăn làm ấm lên không khí se lạnh của thời tiết cuối thu ở thành phố Đông Âu cổ kính.

Ảnh: Old Town Square (GG)

Trong những ngày ở Prague, tôi cứ thích đi lại khu vực trưng bày mô hình đồng hồ chiêm tinh được thiết kế theo phong cách Trung cổ từ những năm 1410, đứng thứ ba trong bảng đánh giá những chiếc đồng hồ chiêm tinh cổ đại và lâu đời nhất trên Thế giới. Hiện nay, đây là chiếc đồng hồ thiên văn cổ nhất vẫn còn hoạt động. Mặt đồng hồ thể hiện vòng tuần hoàn của các chòm sao qua mười hai cung hoàng đạo và thước đo thời gian của nước Séc trước đây. Hơn nữa, nếu để ý thật kỹ có thể thấy thời điểm bình minh và hoàng hôn trong ngày thông qua sự di chuyển của các biểu tượng Mặt Trời, Mặt Trăng và Trái Đất. Tôi hoàn toàn bị ấn tượng trước đường nét tinh xảo của những con số La Mã, biểu tượng các chòm sao bằng đồng nổi bật trên chiếc đồng hồ cỡ lớn phía bên ngoài tòa tháp, và cả những dòng chữ cổ chi chít trên vòng lịch hiện đại được thêm vào bên dưới chiếc đồng hồ từ năm 1870. Những mô hình chiếc đồng hồ thiên văn được bày bán rất nhiều trong các cửa hàng lưu niệm ở khu phố thương mại, khéo léo khắc thêm chữ Praha (tên tiếng Séc của thành phố Prague) quả thật là một món quà đầy kỷ niệm về mảnh đất này.

Tôi đi theo con đường nhỏ bên hông tòa thị chính, qua khu thương mại và cây cầu Charles. Cây cầu gắn liền với tên vị vua Charles IV, người đã cho xây dựng cầu bắc qua con sông Vltava, nối liền khu phố cổ Staré Město (Old Town) và khu Malá Strana. Dọc hai bên cầu là nhiều bức tượng điêu khắc cầu kỳ với những dòng chữ Do Thái được mạ vàng sáng loáng. Thời gian đẹp nhất được gợi ý để đến ngắm nhìn và chụp hình cầu Charles là buổi sáng sớm, trước bình minh khi chưa có mấy người qua lại, có thể tùy ý chụp từ góc thẳng hay xiên hình ảnh cây cầu chìm trong màn sương màu xám mờ ảo. Tự biết mình khó có thể thức dậy để chụp được những khung hình đẹp nhất, tôi đành hòa vào dòng người tấp nập trên cầu vào buổi chiều, giữa tiếng cười nói rôm rả và âm thanh từ đàn guitar của những nghệ sĩ đường phố.

Ngược lên triền đồi phủ đầy cây xanh, tôi háo hức đến lâu đài Prague, nơi được sách kỷ lục Guinness ghi nhận là lâu đài cổ rộng lớn nhất Thế giới. Nổi bật nhất bên trong lâu đài là nhà thờ St. Vitus lưu giữ các vương miện, trang sức và chôn cất những vị vua cùng hoàng thân quốc thích của giới quý tộc Tiệp ngày xưa. Nhà thờ được xây dựng theo kiến trúc gothic nổi tiếng ở châu Âu với mái chóp nhọn, trần cao, xung quanh được sơn màu vàng nhạt bên cạnh những mảng tường lát đá, kiêu hãnh dưới ánh nắng hoàng hôn. Ngày nay, lâu đài Prague không những là lâu đài cổ nhất, là niềm tự hào của người dân cộng hòa Séc mà còn là nơi lưu giữ những phòng tranh, bảo tàng nghệ thuật Bohemia và tổ chức các buổi hòa nhạc lớn. Khi tôi đến đã quá 4 giờ chiều, hầu hết các khu bảo tàng và nhà thờ đã đóng cửa, chỉ vớt vát được mấy bản nhạc cuối cùng của buổi hòa nhạc tổ chức muộn bên trong sảnh St. George.

IMG_3234

Ảnh: Dancing House

Ngày cuối cùng ở lại Prague, tôi mừng rơn khi tìm được một nhà hàng ăn của người Việt ngay gần khu trung tâm. Ngày ở nhà chẳng mấy khi tôi ăn phở, thế mà khi nhìn thấy tên “Phở Việt Nam” trên bảng hiệu cùng thực đơn liệt kê đầy đủ phở bò, phở gà, bún chả, cơm niêu ở Prague tự nhiên lại thấy thèm và nhớ nhà quá đỗi. Trên đường trở về trước khi rời thành phố, tôi có ghé qua xem tòa nhà Nationale-Nederlanden (còn được gọi là Dancing House), được xây dựng trên khu đất cạnh bờ sông đã bị bom Mỹ hủy hoại năm 1945. Trước đây, tòa nhà được kỳ vọng trở thành trung tâm văn hóa của thủ đô nước Séc, nhưng hiện nay chủ yếu là văn phòng của các công ty đa quốc gia, lúc nào cũng có bảo vệ trông coi nghiêm ngặt nên du khách thường chỉ ngắm nhìn và chụp ảnh phía bên ngoài.

Không cần ồn ào và náo nhiệt, Prague vẫn làm mềm lòng du khách bởi những mái nhà đỏ sẫm san sát nhau, những chóp nhọn của nhà thờ trong thành phố, những đường ray xe điện, những giá trị lịch sử được lưu giữ hàng ngàn năm bên trong lâu đài cổ và cả sự hấp dẫn của vòng quay thời gian trên mặt đồng hồ chiêm tinh. Tôi đặc biệt thích tên gọi Praha trong tiếng Séc, mỗi khi đọc lên đều có thể cảm thấy biết bao điều êm dịu và nhẹ nhàng mà thành phố này mang lại. Nhắc đến Praha, tôi vẫn mong có dịp được trở lại vào một ngày mùa đông, khi tuyết phủ trắng trên những mái nhà cổ tích kia.

Bài và ảnh: Na Hồ

Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 22/7/2014

http://dulich.tuoitre.vn/tin/20140722/du-ngoan-tren-nhung-mai-nha-co-tich-praha/625354.html

#du_lịch #praha #prague #travel #oldtownsquare

The post Du lịch – Trên những mái nhà cổ tích Praha appeared first on Góc Cạnh.

]]>
346
Du lịch – Oải hương nơi xứ sở sương mù https://goccanh.com/du-lich-oai-huong-noi-xu-so-suong-mu/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-oai-huong-noi-xu-so-suong-mu Sat, 10 May 2014 17:05:29 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=145 Nhắc đến hoa oải hương, nổi tiếng nhất ở châu Âu nói riêng và cả thế giới nói chung có lẽ là cánh đồng Provence ở nước Pháp. Tôi chưa có dịp đến Provence, nhưng cá nhân tôi cho rằng, cánh đồng hoa oải hương May Field ở ngoại ô London cũng có những nét […]

The post Du lịch – Oải hương nơi xứ sở sương mù appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Nhắc đến hoa oải hương, nổi tiếng nhất ở châu Âu nói riêng và cả thế giới nói chung có lẽ là cánh đồng Provence ở nước Pháp. Tôi chưa có dịp đến Provence, nhưng cá nhân tôi cho rằng, cánh đồng hoa oải hương May Field ở ngoại ô London cũng có những nét quyến rũ riêng, từ màu tím ngắt cả khoảng đất mênh mông tới mùi hương theo gió vương trên tóc, trên áo du khách khi ra về.
Tôi vốn mê tìm hiểu về các loại tinh dầu, cảm thấy sự thư giãn nhẹ nhàng khi tận hưởng mùi hương tự nhiên tỏa ra từ những thứ chai lọ nhỏ xíu màu hổ phách. Trên nhiều trang giới thiệu và hướng dẫn sử dụng tinh dầu, oải hương (lavender) là một trong những loại tinh dầu được đánh giá cao với nhiều công dụng đối với người dùng như sát trùng, giảm căng thẳng, nhức đầu, giúp giấc ngủ ngon và sâu hơn. Tôi chỉ thích oải hương thoang thoảng trong phòng khi pha loãng vào đèn đốt hoặc được trộn lẫn với dầu nền cho bớt mùi hắc rồi chấm vào góc gối. Bởi niềm yêu thích nho nhỏ ấy, tôi nhất quyết phải đến cánh đồng hoa oải hương cách London khoảng 15 dặm tính từ trung tâm thành phố.


Ảnh: hoa oải hương


Chúng tôi đến London bằng ô tô của bạn, xuyên qua những con đường quốc lộ không lớn lắm, nhưng rất êm và sạch sẽ. Hai bên đường chỉ có những cánh đồng cỏ vàng ruộm xa tít tới tận chân trời và những đàn cừu trắng muốt nhẩn nhơ trên đồng. Có những đoạn không rõ do tự nhiên hay được cắt tỉa bởi bàn tay của con người, cây mọc từ bên này qua bên kia đường thành mái vòm xanh mướt, nhìn từ xa đẹp như tranh vẽ. Gần đến London, những cơn mưa bất chợt làm cho bầu trời trở nên xám xịt và u ám. Mưa dai dẳng cho tới khi chúng tôi rẽ vào con đường đất của cánh đồng hoa oải hương May Field vẫn chưa có dấu hiệu ngớt.

Ảnh: mưa trên cánh đồng hoa oải hương
May Field nằm trên khu đất rộng 25 mẫu Anh, được chia thành những luống nhỏ song song với nhau, trồng hoa thành nhiều khu vực để có thể thu hoạch quanh năm. Khi tôi đến thì những luống hoa đằng xa đã thu hoạch hết, chỉ còn trơ lại gốc khẳng khiu, khô héo, chuẩn bị được thay thế cho đợt hoa mới. Có lẽ vì trời mưa nên du khách đến chưa nhiều, chỉ có 2 – 3 chiếc xe đậu trong bãi cùng vài du khách đang trú mưa trong quầy lưu niệm dựng ở góc cổng ra vào. Tuy là một trong những địa điểm thu hút khách ở ngoại ô London nhưng quầy bán đồ lưu niệm của May Field được dựng tương đối đơn giản bằng những tấm ván xi măng và gỗ, rộng khoảng 15 – 20 mét vuông. Đây vốn là một doanh nghiệp gia đình, kinh doanh tinh dầu oải hương và những sản phẩm có thành phần oải hương như giỏ hoa ép khô, túi thơm hương liệu, nến và đèn đốt. Về sau, khi lượng khách đến thăm quan và chụp ảnh ở May Field ngày càng nhiều, chủ sở hữu mở thêm những cuộc thi ảnh hàng năm, vừa để có những bức ảnh đẹp về sản phẩm của mình, vừa thu hút thêm những du khách mới.

Ảnh: giỏ hoa oải hương ép khô
Trong không gian nhỏ xinh của quầy hàng, ánh đèn vàng chiếu lên màu tím đặc trưng của lavender (hoa oải hương trong tiếng Anh) làm ấm những ngón tay đang lạnh vì gió và mưa bên ngoài. Những sản phẩm của May Field được làm bằng tay, đặt trên kệ gỗ kê sát tường theo hình chữ U, có đèn từ trên chiếu xuống, ở giữa gian hàng là những sản phẩm mới được chủ hàng lựa chọn để giới thiệu cho du khách. Phía bên ngoài là những chậu hoa thật, nhưng không trồng thành cụm lớn như ở ngoài cánh đồng mà chỉ chiết ra khoảng 2 – 4 gốc trồng cùng với nhau. Mưa hắt vào những chậu hoa dưới mái hiên làm màu tím có vẻ thẫm hơn, càng tăng thêm vẻ quyến rũ của những cành oải hương nhỏ bé đang rung rinh trước gió.

Ảnh: những luống hoa oải hương
Từ khi bước ra khỏi xe, tôi đã có thể cảm nhận được mùi thanh mát hơi hắc của oải hương theo gió lan ra khắp một vùng không gian rộng. Cá nhân tôi cho rằng oải hương là một loài hoa đặc biệt, đòi hỏi một cách cảm nhận riêng, khác với những loài hoa khác. Mùi oải hương tinh chất, ở khoảng cách gần cùng một hơi thở nhẹ, có thể thấy hơi nồng và hắc, nhưng chỉ cần hít thật sâu thì sẽ cảm nhận được hương thanh thanh xông đến xoang, tạo cảm giác dễ chịu và thư thái. Khi mưa bắt đầu ngớt, chúng tôi rời những hàng ghế gỗ dưới mái hiên để đi vào cánh đồng hoa oải hương. Giữa những luống hoa là “con đường cỏ” nên dù vừa mưa xong giày dép của du khách cũng không hề bị lấm bẩn vết bùn đất. Đôi khi để tránh người đi ngược đường, tôi đứng nép vào gần những cụm hoa, tưởng chừng như những cành hoa kia có thể dùng hương thơm đặc biệt của mình để níu chân du khách.

Ảnh: cận cảnh hoa oải hương
Hoa oải hương chỉ cao tới đầu gối, những cánh hoa khi nở ôm lấy cành, nhìn từ xa trông hơi giống những cành dendro báo hỷ có màu tím. Khi chúng tôi đến, hoa oải hương ở May Field chưa đến kỳ nở rộ, chỉ có những nụ hoa bám lấy thân cây, nhưng cũng đủ để tạo nên cả một thiên đường màu tím. Nụ hoa khi thu hoạch sớm được phơi khô và tẩm ướp thêm tinh dầu oải hương chiết xuất tự nhiên, đóng vào túi lưới màu tím dùng để trong tủ quần áo hoặc cặp sách, mỗi khi mở ra lại có thể tận hưởng mùi hương nhẹ nhàng nhưng hết sức dễ chịu. Mùi hương ấy cứ lưu lại trên áo quần và giấy bút, đôi lúc có thể làm dịu tinh thần đang căng thẳng giữa bộn bề công việc.

Ảnh: hoa oải hương
Đầu giờ chiều, mưa tạnh nhưng trời vẫn đầy mây, những tia nắng yếu ớt không đủ để làm cả cánh đồng tím ngắt sáng lên. Ở giữa những luống hoa oải hương có dựng một giàn hoa và xích đu màu trắng bằng gỗ để du khách đến chụp ảnh, nhưng sau cơn mưa tất cả đều ướt nhẹp, chỉ có vài người nán lại để có thể ngắm toàn cảnh cánh đồng từ vị trí trung tâm. Đi dọc cánh đồng có thể thấy nhiều luống hoa ngả nghiêng, thân cành giập nát, có lẽ vì du khách không đủ kiên nhẫn để đi hết luống đã vội vã chen vào giữa những cụm hoa để sang đường bên kia.

Ảnh: một luống hoa oải hương
Du khách đến May Field có thể kết hợp để đi cùng với vài địa điểm khác ở London, bởi nếu không phải đến để chụp ảnh nghệ thuật thì nửa ngày là đủ để tận hưởng trọn vẹn màu sắc và không gian ở đây. Trước khi ra về, chúng tôi gặp một em bé người Anh, da trắng bóc, tóc vàng thắt bím hai bên, mặc váy xòe màu trắng đi giữa những luống hoa, dễ thương như thiên thần. Đến khi bắt đầu rời khỏi cánh đồng hoa oải hương, tôi bất chợt thấy mùi hương thoang thoảng trên tóc và áo, có lẽ lưu lại khi cúi xuống chụp hình hoặc thử vài sản phẩm trong quầy lưu niệm. Gió từ ngoài thổi qua khe kính xe hạ xuống một nửa vẫn mang đầy hương thơm dần trôi lại phía sau, không biết ngoài tôi có còn du khách nào lưu luyến những luống hoa tím ngắt đó không?

Na Hồ

Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 17/12/2013

http://dulich.tuoitre.vn/tin/trai-nghiem-kham-pha/20131217/oai-huong-noi-xu-so-suong-mu/585704.html

The post Du lịch – Oải hương nơi xứ sở sương mù appeared first on Góc Cạnh.

]]>
145
Du lịch – Lạc lối ở Venice https://goccanh.com/du-lich-lac-loi-o-venice/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-lac-loi-o-venice Fri, 23 Aug 2013 10:08:34 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=115 Venice (Venezia trong tiếng Ý) được coi là thành phố lãng mạn nhất châu Âu. Mỗi mùa trôi qua, Venice đều toát lên vẻ đẹp lãng mạn và dịu dàng rất riêng. Trong thời gian du lịch ngắn ngủi, tôi say mê từng góc nhỏ của hòn đảo xinh đẹp này ngay cả những lần […]

The post Du lịch – Lạc lối ở Venice appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Venice (Venezia trong tiếng Ý) được coi là thành phố lãng mạn nhất châu Âu. Mỗi mùa trôi qua, Venice đều toát lên vẻ đẹp lãng mạn và dịu dàng rất riêng. Trong thời gian du lịch ngắn ngủi, tôi say mê từng góc nhỏ của hòn đảo xinh đẹp này ngay cả những lần đi lạc lối.

Ảnh: Venice (Timeout)

Tôi đến nhà ga Venezia Santa Lucia  trên chuyến tàu đêm từ Munich. Trong những thành phố tôi đã có dịp ghé qua ở Ý, Venice có lẽ là nơi dễ làm cho du khách cảm thấy mê mẩn nhất. Bước ra khỏi ga tàu hỏa, gió từ Grande Canal không đủ để xua đi cảm giác bức bối dưới cái nắng nóng của mùa hè nước Ý. Nhưng cảnh vật phía bên kia dòng kênh xanh mướt thu hút mắt nhìn, đẹp đến nỗi có thể khiến du khách tỉnh lại sau một giấc ngủ dài trên tàu đến đảo. Đằng sau dãy nhà được xây nổi trên mặt nước là cả một thế giới lãng mạn để du khách thỏa sức khám phá.

Ảnh: Thuyền Gondola trên dòng kênh Grande Canal

Khu nhà trọ nằm kế bên một dòng kênh vô danh, được xây bằng gạch nung theo kiến trúc cổ. Ngay từ nhà ga Santa Lucia đã có chỉ dẫn, nhưng nằm dưới mặt đường, lại khó nhận ra nên chúng tôi không để ý, cứ tìm đường theo bản đồ chỉ dẫn của nhà trọ gửi qua email. Những ngõ nhỏ quanh co, tuy đẹp đến ngẩn ngơ nhưng tôi chưa thể tận hưởng trọn vẹn do còn mệt sau chuyến tàu và phải lếch thếch kéo vali theo sau. Loanh quanh một hồi lại trở về dòng kênh Grande Canal, đối diện ga tàu. Đôi khi dừng lại hỏi người dân thì lại nhận được cái lắc đầu không biết. Có lẽ do du lịch ở Venice phát triển kéo theo sự gia tăng của chuỗi khách sạn, nhà nghỉ, nhà trọ nên thật khó để người dân địa phương có thể nhớ hết được. Cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một phụ nữ trung niên, người địa phương, biết khu nhà trọ nhưng lại không dùng được tiếng Anh. Tôi cứ hối hả đi theo sau, nghe loáng thoáng những câu giới thiệu và nói chuyện chân tình bằng tiếng Ý, cười trừ khi chẳng thể hiểu gì. Đến lúc nhìn thấy tên nhà nghỉ thấp thoáng phía sau một cửa hàng ăn nhỏ mới vận dụng chút tiếng Tây Ban Nha (gần giống tiếng Ý) rối rít cảm ơn, thấy Venice thật đẹp và thân thiện khi nhìn bóng váy màu thiên thanh của người phụ nữ xa dần.

Ảnh: Những ngôi nhà xinh xắn trong ngõ ở Venice

Tôi gửi vali lại lễ tân, tranh thủ đi loanh quanh trong lúc chờ đến giờ check in. Tấm bản đồ du lịch chỉ rõ những địa điểm thu hút nhiều du khách, nhiều nhất là quảng trường Piazza San Marco hay cầu Rialto. Nhưng chúng tôi không tới thẳng những địa điểm nổi tiếng ấy mà quyết định thong dong đi bộ, tận hưởng cảm giác bình yên giản dị và xinh đẹp toát ra từ những ngôi nhà bằng gạch nung bong tróc nhiều mảng lớn hay từ những chậu hoa cảnh nhỏ để trên ban công cao tít của nhiều tòa nhà cổ. Thỉnh thoảng tôi lại bắt gặp một vài nhà căng dây ra phía ngoài cửa sổ, phơi quần áo bằng cách treo rất nghệ thuật với móc áo và cặp đầy màu sắc. Ở Venice, nhiều nhất là các cây cầu bắc ngang những dòng kênh xanh mướt in hình những đám mây trời. Có những cây cầu làm bằng gỗ, mỗi khi đi qua lại nghe thấy tiếng cọt kẹt dưới chân. Nhiều nữa là những ngõ ngách mái vòm, nối từ khu nhà này sang khu nhà kia. Có du khách cao quá, cứ đi qua là phải lom khom cúi đầu nhưng không hề cảm thấy phiền.

Ảnh: một trong những cây cầu vô danh

Ngay gần khu nhà nghỉ của tôi có một quán ăn nhỏ tên là Mii, có lẽ nằm ở một góc khuất và không tập trung bán cho du khách nên đĩa mỳ spaghetti không trang trí cầu kỳ, giá cả cũng rất phải chăng. Những nhà hàng gần khu quảng trường Piazza San Marco, không những đắt đỏ còn tính thêm nhiều chi phí khác như tiền chỗ ngồi, dịch vụ và tips cũng được mặc định trong hóa đơn. Trong những ngày ở Venice, tôi đặc biệt yêu thích món mỳ spaghetti trộn sốt cà chua, tuy đơn giản nhưng mang lại hương vị đặc trưng của bột mỳ semolina. Sợi mỳ Ý tròn được nấu kỹ, thật mềm trộn lẫn cà chua tươi nghiền, phía trên rắc phô mai bào nhỏ. Mỳ spaghetti có nhiều loại, được nhiều người biết đến nhất là sợi thẳng tròn, sợi dẹt, pasta xoắn hoặc hình nơ. Đa số các cửa hàng ở Ý đều bán các loại spaghetti và pasta mà sợi mỳ vẫn còn cứng, có lẽ vì thế nên tôi cũng thích đồ ăn ở Mii hơn cả.

Ảnh: quán cà phê độc đáo

Điểm đặc biệt ở Venice là hoàn toàn không có xe ô tô đi lại trên đảo. Người dân địa phương và khách du lịch di chuyển chủ yếu là đi bộ hoặc sử dụng water bus (loại tàu lớn chở khách trên dòng kênh Grande Canal, đi đến những điểm du lịch lớn của Venice, là phương tiện chính để đi đến đảo Murano và Burano). Kênh Grande Canal là giao thông huyết mạch của Venice. Ngồi trên water bus hoặc thuyền gondola đi dọc dòng kênh có thể thoải mái ngắm nhìn những công trình kiến trúc độc đáo, những dãy nhà cổ, nhà hàng và khách sạn ngay sát mép nước. Ngoài ra, khán giả yêu phim chắc cũng dễ dàng nhớ ra Grande Canal và những cảnh đẹp khác của Venice đã xuất hiện trong bộ phim “The tourist”. Bộ phim không chỉ hấp dẫn vì sự góp mặt của tài tử Johnny Depp và nữ minh tinh Angelina Jolia mà còn bởi cảnh đẹp như tranh từ những ngôi nhà mái đỏ của Venice.

Trên đảo, từng ngõ ngách thông nhau, đôi lúc đi đúng hướng trên bản đồ nhưng lại vẫn lòng vòng bị lạc. Thỉnh thoảng tôi lại bắt gặp vài biển chỉ dẫn đến cùng một địa điểm nhưng lại có hai mũi tên chỉ về hai hướng khác nhau. Thật làm cho người ta phải bối rối. Đi qua từng ngõ nhỏ, tận hưởng cảm giác êm đềm toát ra từ những ngôi nhà đóng cửa im lìm với những chậu hoa nhỏ bên cửa sổ xinh xắn. Nằm ở vị trí trung tâm của Venice, quảng trường San Marco lúc nào cũng tập trung lượng lớn du khách bởi sự hấp dẫn của những công trình kiến trúc vừa độc đáo vừa quan trọng hay bởi sự sầm uất đặc trưng của khu du lịch thương mại. Một trong những công trình quan trọng nhất ở đây là nhà thờ San Marco, nơi lưu giữ thi hài thánh Mark, vì long ngoan đạo mà người dân Venice đánh cắp từ Ai Cập năm 828. Ban ngày, có đến hàng ngàn con chim bồ câu dạn người sà đến, ăn những mẩu vụn bánh mỳ của khách du lịch. Tối đến, cả khu quảng trường sáng rực ánh đèn từ những nhà thờ và quán cà phê xung quanh. Từ phía gần nhà thờ thánh Mark, dàn nhạc sống của quán cà phê sang trọng bậc nhất quảng trường chơi vài bản nhạc hòa tấu cổ điển. Tiếng réo rắt của violin và cello hòa lẫn với âm thanh mượt mà, êm dịu của piano tạo ra cả một không gian yên bình mênh mông mà du khách có thể tận hưởng trọn vẹn bên tách cà phê.

Ảnh: quảng trường San Marco vào buổi tối

Gần với quảng trường thánh Marco, được biết đến như một trong những biểu tượng đặc trưng của Venice là cầu Rialto. Đây là một trong 4 cây cầu bắc ngang dòng kênh Grande Canal. Ban đầu đây là một cây cầu bằng gỗ. Nhưng do sự phá hủy của điều kiện thiên nhiên và thời gian, cây cầu Rialto ngày nay được xây dựng lại hoàn toàn bằng đá cẩm thạch vào năm 1591. Buổi chiều muộn, dừng chân ở bến water bus ngay dưới chân cầu, đi bộ ngược lên phía trên, hòa vào dòng người nườm nượp. Có rất nhiều du khách tập trung về cầu sớm để tìm chỗ đẹp ngắm và chụp ảnh hoàng hôn. Khi những ánh nắng mặt trời cuối cùng chuẩn bị tắt, dãy nhà hàng hai bên Grande Canal đã lên đèn rực rỡ. Dưới ánh đèn, vẫn còn có thể nhận ra những chiếc thuyền Gondola cuối cùng đang chở khách du lịch đi trên dòng kênh lớn.

Ảnh: cây cầu Rialto bằng đá cẩm thạch nổi tiếng của Venice

Ảnh: nhà thờ San Marco

Bên cạnh water bus, Gondola cũng được du khách ưa chuộng vì có thể đi vào những nhánh kênh nhỏ giữa các dãy nhà, nơi mà người đi bộ không thể thấy được. Đây là loại thuyền dài, hẹp được sơn màu đen hoặc xanh biển đậm. Trước đây, Gondola chỉ dành cho giới quý tộc ở Venice. Trước sự xa xỉ gia tăng đột biến của những chiếc Gondola, chính phủ của Venice đã phải đồng bộ hóa những con thuyền này với cùng dáng vẻ và màu sắc.

Ảnh: “đoàn” thuyền Gondola

Ngày nay, loại phương tiện này chủ yếu dành cho du khách với giá cả tương đối đắt đỏ, 80 euro cho 40 phút đi khám phá Venice trên những dòng kênh. Tôi rất thích bức tranh 5 chiếc thuyền Gondola màu xanh ẩn mình trong sương sớm, đằng sau là mặt nước xanh ngắt của dòng Grande Canal và thấp thoáng phía xa là mái vòm của nhà thờ San Marco. Song, tôi đến Venice đúng vào dịp du lịch, những con thuyền Gondola hoạt động hết công suất nên thật khó để có thể “săn” được những cảnh đẹp và yên ả như vậy.

Ảnh: hoàng hôn nhìn từ cầu Rialto

Đến Venice, tôi không chỉ mê mẩn bởi cảnh đẹp của từng ngõ nhỏ, những ngôi nhà mái đỏ, mỗi lần đi lạc lối mà còn bị hấp dẫn bởi những chiếc mặt nạ thạch cao nơi đây. Tôi đã rất ngạc nhiên và thích thú khi đi giữa hai dãy cửa hàng bán mặt nạ với cả trăm, ngàn chiếc đủ vẻ biểu cảm và màu sắc. Hiện nay, mỗi năm một lần thành phố Venice lại tổ chức lễ hội hóa trang với sự xuất hiện của những chiếc mặt nạ cầu kỳ, trang phục độc đáo và âm nhạc nổi lên từ tất cả các nẻo đường. Thật đáng tiếc chúng tôi không đến đúng dịp lễ hội nên chỉ có thể nhìn được những chiếc mặt nạ nằm trong tủ kính. Mặt nạ được bày bán ở Venice rất đa dạng, từ loại bé tí chỉ để được trên đầu ngón tay đến loại đeo kín mặt được trang trí với những nét vẽ cẩn thận, tỉ mỉ với nhiều mức giá khác nhau.

Ảnh: những chiếc mặt nạ cầu kỳ

Cho dù tôi thích khám phá những địa điểm còn hoang sơ, mới mẻ, ít du khách trong khi Venice đã đậm chất thương mại hóa và du lịch, nhưng tôi vẫn dành nhiều tình cảm cho mảnh đất nhiều kênh đào đẹp đẽ này. Có lúc đọc tin Venice ngập chìm trong nước vào mùa mưa, lại thấy mình chăm chú và quan tâm hơn. Hay mỗi mùa Valentine đến lại thấy nhớ Venice da diết bởi sự lãng mạn nhẹ nhàng của thành phố đáng yêu này. Và nếu có dịp trở lại, tôi tự hỏi liệu mình có còn lạc lối trong những ngõ nhỏ kia nữa không?

Hà Nội, 4/3/2013

Na Hồ

Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 24/4/2013

http://dulich.tuoitre.vn/tin/20130424/lac-loi-o-venice/544566.html

The post Du lịch – Lạc lối ở Venice appeared first on Góc Cạnh.

]]>
689
Du lịch – Nuremberg trong tôi https://goccanh.com/du-lich-nuremberg-trong-toi/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-nuremberg-trong-toi Sun, 17 Mar 2013 13:29:48 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=98 Nuremberg (Nürnberg trong tiếng Đức) vốn nổi tiếng từ thế kỷ X là trung tâm kinh tế – chính trị lớn của vùng Bayern nói riêng và cả nước Đức nói chung hơn là một địa điểm thu hút khách du lịch. Tôi đến Nuremberg vào đầu tháng 8 năm 2012 chủ yếu để gặp […]

The post Du lịch – Nuremberg trong tôi appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Heilig Geist, Cr: GG Images
Ảnh: Heilig Geist Spital, Nuremberg Khu chợ trung tâm là nơi tập trung nhiều các điểm du lịch đẹp nhất của Nuremberg theo hình vuông bao quanh quảng trường Marktplaz. Nổi bật giữa những tòa nhà lớn hình hộp là nhà thờ St. Lawrence (Lorenzkirche trong tiếng Đức). Đây là một trong những nhà thờ lớn, thường được gọi là basilica, theo phong cách gothic đặc trưng với những chóp nhọn vươn cao được xây dựng từ những năm 1243 (theo thông tin từ trang web của thành phố nuernberg.de). Vào ngày tôi đến, phía bên hông của nhà thờ đang được trùng tu không hề làm ảnh hưởng đến vẻ uy nghi vốn có. Đâu đó vang lên vài bản nhạc cổ điển được chơi trên đàn guitar thùng réo rắt giữa những tiếng lao xao mua bán của khu chợ ngoài trời sầm uất. Không xa nhà thờ Lawrence là biểu tượng của thành phố Schöner Brunnen được trang thông tin du lịch Lonely Planet giới thiệu với tên Beautiful Fountain. Schöner Brunnen không chỉ là một địa điểm thu hút khách du lịch của Nuremberg mà còn mang ý nghĩ tôn giáo của đế chế La Mã xưa kia với kiến trúc gothic được chia làm 3 tầng, và những họa tiết nghệ thuật đầy màu sắc được trang trí 4 phía xung quanh. Điểm đặc biệt ở kiến trúc độc đáo này là hai chiếc khóa đồng nằm đối diện nhau mang ý nghĩa may mắn cho những người có cơ hội chạm vào. Có lẽ vì vậy hầu hết du khách đều cố gắng để chạm vào hai chiếc khóa ấy, đặc biệt đông đúc khi có nhiều đoàn du lịch địa phương gặp nhau ở đây. Tôi không phải đợi quá lâu khi những khách du lịch vãn đi để đến gần khu hàng rào và được nhìn những đường nét tinh tế của Schöner Brunnen ở khoảng cách gần hơn, cũng như hy vọng chút may mắn từ “chiếc khóa thần kỳ”. Ảnh: Schöner Brunnen, Marktplaz, Nuremberg Từ khu quảng trường, chúng tôi đi theo triền dốc về phía lâu đài Nuremberg nằm trên một quả đồi nhỏ để ngắm nhìn toàn cảnh thành phố Nuremberg rộng lớn nhưng hết sức bình yên. Tuy nhiên, khu đẹp nhất của thành phố lại bị khuất sau những hàng cây cao lớn, không thể nhìn thấy từ những bức tường thành mà phải lên trên đỉnh tháp mới có thể thấy được. Để lên và xuống lâu đài Nuremberg, chúng tôi đi qua những con đường cổ lát đá xanh, hàng ngày cấm ô tô để dành đường cho người đi bộ, thỉnh thoảng dừng lại hồi lâu trước những ngôi nhà cổ được làm bằng gỗ, vẫn được lưu giữ nguyên vẹn đến ngày nay, trở thành địa điểm du lịch của thành phố. Ảnh: Nhà thờ St Lawrence Trên đường quay về nhà, anh Bình nhận được điện thoại của chị Vân, là người họ hàng xa với anh em tôi. Chị nhiệt tình, nhất định đòi anh Bình đưa tôi qua chơi để anh chị em gặp nhau vì “mấy khi được gặp em ở Đức”. Thú thật là trước đây tôi chưa bao giờ có cơ hội gặp chị bởi chị và gia đình đã định cư bên Đức từ lâu, mỗi năm dịp Tết tôi và bố cũng chỉ đến chúc Tết mẹ của chị và gia đình em trai hiện ở khu phố cổ Hà Nội. Nhà chị Vân nằm trong một làng nhỏ, xây dựng theo kiểu biệt thự trên mảnh đất vuông vắn, toát lên sự hiện đại và ấm cúng. Ngoài vườn trồng đủ các loại rau thơm, húng, ớt của Việt Nam. Tôi rất ấn tượng bởi sự vồn vã, thân thiện và nhiệt tình của gia đình chị, đặc biệt là sự khéo léo của cô con gái đầu, ở nhà thường gọi bằng cái tên dễ thương “Chút”, bằng tuổi tôi, thể hiện ở món bánh muffin chocolate mềm bông và ngon không khác gì mua ngoài hàng. Trong thời gian ngắn ngủi ở nhà anh chị tôi, tôi vô cùng thích thú khi được ăn nhiều món Việt Nam đã từ lâu không có trong từ điển của một sinh viên du học ở Anh, do nguyên liệu và gia vị ở Portsmouth nơi tôi sống không giống với ở nhà, mà vật giá bên Anh cũng tương đối đắt đỏ. Tôi đặc biệt nhớ món canh dấm cá đặc trưng của Nghệ An, quê nội tôi, nấu cá cùng chuối xanh và nghệ vàng, khi ăn để lại dư vị không lẫn vào đâu ở sự kết hợp giữa cá với chuối hầm nhừ, ngấm vị đắng nhẹ, hơi cay và hắc của nghệ. Khi đã về đến Anh, tôi nghe mẹ kể lại khi chat với chị Châu, chị lo lắng “hay cháu nấu không ngon nên em không thích, cứ ăn như mèo”, dù bữa nào tôi cũng ăn no căng bụng. Trước khi tôi tiếp tục hành trình đến Munich, chị Châu còn dúi cho tôi tiền “để em uống nước trên đường đi” và gói ghém thêm bánh mỳ, xúc xích đề phòng tôi khỏi đói khi chưa tìm được hàng ăn hay siêu thị. Tôi sẽ không thể nào quên cảm giác cay cay sống mũi khi bước vào thang máy rời khỏi nhà anh chị để anh Bình đưa đến Munich, cách Nuremberg 170 km, ngoảnh lại thấy chị Châu và ba đứa nhỏ bùi ngùi đứng vẫy tay chào, còn hẹn ngày gặp lại. Tôi cũng không thể quên cảm giác buồn đến chực rơi nước mắt lúc nhìn theo dáng anh Bình quay đi sau khi đã yên tâm là đưa tôi đến đúng địa chỉ ở Munich. Và Nuremberg trong tôi không chỉ là một thành phố rất đẹp, hết sức thanh bình mà còn là nơi ấm áp biết bao tình anh em ở nước Đức xa xôi này. Na Hồ 30/9/2012 Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 29/1/2013 http://dulich.tuoitre.vn/tin/20130129/nuremberg-trong-toi/532111.html

The post Du lịch – Nuremberg trong tôi appeared first on Góc Cạnh.

]]>
98
Du lịch – Chợ giáng sinh ở Leeds https://goccanh.com/du-lich-cho-giang-sinh-o-leeds/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-cho-giang-sinh-o-leeds Sun, 23 Dec 2012 10:15:38 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=81 Tôi đến Leeds thăm hai người bạn trước khi lên đường quay trở về Việt Nam sau khi kết thúc khoá học khi mùa Noel đang đến trên khắp các thành phố nước Anh nói riêng và châu Âu nói chung. Nổi tiếng và hoành tráng nhất trong khu vực châu Âu có “Christmas market” […]

The post Du lịch – Chợ giáng sinh ở Leeds appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Tôi đến Leeds thăm hai người bạn trước khi lên đường quay trở về Việt Nam sau khi kết thúc khoá học khi mùa Noel đang đến trên khắp các thành phố nước Anh nói riêng và châu Âu nói chung. Nổi tiếng và hoành tráng nhất trong khu vực châu Âu có “Christmas market” ở Nuremberg và Frankfurt, Đức. Thật đáng tiếc tôi lại đến Nuremberg vào tháng 8 nên không có cơ hội tận hưởng trọn vẹn không khí giáng sinh của châu Âu.

“German market” có lẽ bắt nguồn từ chợ giáng sinh ở Đức, được mở ra trước mỗi mùa Noel, khoảng từ tháng 11 đến giữa tháng 12. Theo trang thông tin về chợ giáng sinh ở Anh, “German market” được tổ chức tại London, Birmingham, Edinburgh, Leeds và các thành phố lớn khác. Chợ giáng sinh ở Leeds nằm ở trung tâm thành phố, còn được biết với tên gọi “Christkindelmarkt”, theo mô hình của chợ Frankfurt với những món quà Noel xinh xắn và đa dạng như ông già Noel, con tuần lộc, bít tất, mũ len và găng tay các loại. Nằm khiêm tốn tại quảng trường Millenium, “German market” Leeds đẹp lung linh bởi hàng trăm bóng đèn đủ loại từ các gian hàng san sát nhau.

Trước khi đến Leeds, những ngày cuối ở Portsmouth, tôi đã có thể cảm nhận được sự ấm áp giữa mùa đông lạnh giá nước Anh khi không khí Noel ùa về trên khắp các nẻo đường, nhất là trên những khu phố thương mại. Những buổi chiều cuối tháng 11, 4h chiều trời đã tối mịt, lang thang dọc khu phố Commercial Road đã ngửi thấy mùi xúc xích, cà phê và bánh nướng thơm phức. Xen lẫn giữa các gian hàng trang trí đỏ và trắng, vài xe bán hạt dẻ rang muối dù không tỏa ra bất cứ mùi hương gì vẫn níu bước người qua đường bởi hơi ấm nhè nhẹ từ những viên than đá hồng rực. Giữa mùa đông lạnh cắt da của nước Anh, không gì thích thú hơn sự ấm áp của hạt dẻ nóng thấm vào lòng bàn tay qua lớp giấy dầu mỏng dính. Và hơn nữa là vị bùi bùi, ấm áp của hạt dẻ tan dần trong vòm miệng.

Rộng lớn và náo nhiệt hơn nhiều lần so với Portsmouth nơi tôi ở, Leeds là thành phố phía Bắc nước Anh, gần York và Manchester, với kiến trúc gothic của những khu nhà cổ xen lẫn với sự hiện đại của khu mua sắm và đô thị mới. Tôi đến Leeds đúng vào đợt mùa đông, lúc khí trời u ám, ảm đạm lại kèm thêm những cơn mưa phùn và gió rét khiến tôi run rẩy trong lớp áo khoác dày. Cũng giống như nhiều nơi khác của nước Anh, trong mắt tôi, Leeds là thành phố công nghiệp với những tòa nhà to, đồ sộ và nhiều trung tâm thương mại đông nghịt người qua lại, chỉ cần lơ đễnh đôi chút có thể lạc mất bạn bè giữa dòng người hối hả đi.

Đầu tháng 12, chợ trung tâm Leeds, Morrisons hay trung tâm thương mại St John được trang trí lộng lẫy bởi hàng loạt cây thông cao đến tận trần nhà gắn nhiều quả cầu hoặc ngôi sao lấp lánh giữa những tán lá xanh mướt. Trái ngược với sự sầm uất, lung linh của những khu mua sắm đông đúc, nhộn nhịp, khu nhà của bạn tôi tuy gần trung tâm thành phố, nhưng lại trầm lặng giữa những dãy nhà san sát nhau, mang kiến trúc nước Anh đặc trưng với mái đỏ và ống khói thấp thoáng trong sương mù cùng cửa gỗ trắng có số nhà mạ vàng.

Thật may mắn khi tôi được hòa mình vào không khí Noel châu Âu khi chợ giáng sinh ở Leeds đã diễn ra được hơn nửa tháng, nhưng chưa phải những ngày cuối cùng. Vì vậy nên cả khu quảng trường Millenium vẫn chìm trong ánh sáng rực rỡ của “German market”, thu hút hàng trăm lượt người cả khách du lịch lẫn người dân địa phương đến tìm những món quà giáng sinh nhỏ xinh hoặc chỉ đơn giản để thưởng thức bia và xúc xích Đức. Tôi nghe mấy người bạn ở Leeds kể lại rằng thông thường vào cuối tuần, “German market” tập trung rất đông người qua lại, thật khó để có thể tận hưởng trọn vẹn không khí giáng sinh đang đến trên từng góc nhỏ. Tôi hết sức ấn tượng với gian hàng nhỏ bày bán những món quà Noel đặc trưng của châu Âu. Từng dãy xe kéo gắn liền với những chú tuần lộc mũi đỏ đưa ông già Noel đi phát quà cho trẻ em, vài chiếc đu quay gắn pin chạy sống động như thật, người tuyết trắng phau cùng những chú lính chì “dũng cảm” xếp ngay ngắn trên kệ hàng. Dường như cả thế giới cổ tích thần tiên đang hiện ra qua những hình ảnh nhỏ bé mà gần gũi ấy.

Tập trung đông người nhất ở “German market” phải kể đến khu bán đồ ăn. Đủ loại xúc xích Đức được chế biến đa dạng, quét một lớp dầu bóng nhẫy bày trên bếp nướng bằng than đá loại lớn. Chỉ cần đi từ xa đã có thể thấy mùi xúc xích nướng thơm phức bay trong gió. Trái ngược với không khí lạnh lẽo bên ngoài, cửa hàng ăn có hệ thống lò sưởi bằng than, loại cổ truyền thường thấy trong các tòa lâu đài nước Anh. Sau khi xếp hàng thật lâu để mua ba chiếc bánh mỳ kẹp xúc xích loại đặc biệt, chúng tôi chọn được một bàn gần lò sưởi. Cái nóng từ những viên than đỏ rực khiến mặt những thực khách ngồi xung quanh hồng ấm lên theo những câu chuyện tưởng chừng như bất tận. Giữa lớp bánh mỳ mềm mại, mùi khói thơm dịu đặc trưng của xúc xích hòa lẫn với vị chua ngọt của sốt mật ong và sốt cà chua tạo nên một món ăn ấn tượng ở chợ giáng sinh Leeds.

Phía góc chợ, gần chiếc đu quay lớn của quảng trường Millenium, là cửa hàng nhỏ tập trung bày bán bít tất, găng tay và mũ len đủ màu sắc. Giữa cái lạnh của mùa đông phía bắc nước Anh và các nước Bắc Âu, nhất là khu vực Scandinavi, găng tay và mũ phải thật dày mới có thể chống chọi được với những làn gió rét mướt. Tôi tưởng tượng ra cảnh đêm giáng sinh, ông già Noel sẽ chui qua ống khói từng nhà, nhét những món quà nhỏ xinh kia vào bít tất đã để sẵn ở đầu giường cho các em nhỏ như trong truyện ngày trước từng đọc. Để rồi sáng hôm sau khi thức dậy, nhiều trẻ em sẽ ồ lên thích thú khi nhận được món quà mình mong ước.

Tôi không còn ở tuổi háo hức chờ đợi những món quà từ ông già Noel, hoặc quá tin tưởng vào những truyền thuyết về giáng sinh như ngày xưa nữa. Mỗi dịp Noel đến, tôi lại thích thú xem bộ phim hoạt hình yêu thích “Christmas Carol” được dựng từ truyện cổ tích cùng tên của Charles Dickens. Dù không có ông già Noel xuất hiện, sự thay đổi của ông già Enbenezer Scrooge dưới sự tác động của hồn ma quá khứ, hiện tại và tương lai luôn tạo cho tôi ấn tượng mạnh mẽ. Sự thay đổi tràn đầy tình người ấy làm cho ngày giáng sinh thật ấm áp, cho dù bên ngoài trời có lạnh đến thế nào đi chăng nữa.

Hà Nội 16/12/2012
Na Hồ
Ảnh: CH

Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 21/12/2012

http://dulich.tuoitre.vn/tin/20121221/di-cho-giang-sinh-o-leeds/525984.html

#du_lịch #travel #xmas #christmas #chợ_giáng_sinh

The post Du lịch – Chợ giáng sinh ở Leeds appeared first on Góc Cạnh.

]]>
81
Du lịch – Dresden ấn tượng và bình yên https://goccanh.com/du-lich-dresden-an-tuong-va-binh-yen/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-dresden-an-tuong-va-binh-yen Wed, 14 Nov 2012 06:34:56 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=62 Từ thủ đô nước Đức, chúng tôi xuôi về phía Đông để đến Dresden. Có thể đối với nhiều người, Dresden vẫn còn là cái tên xa lạ, không được biết đến nhiều như các vùng du lịch ở Berlin hay Munich. Tuy nhiên, thủ phủ vùng Sachsen với kiến trúc baroque mang hơi hướng […]

The post Du lịch – Dresden ấn tượng và bình yên appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Từ thủ đô nước Đức, chúng tôi xuôi về phía Đông để đến Dresden. Có thể đối với nhiều người, Dresden vẫn còn là cái tên xa lạ, không được biết đến nhiều như các vùng du lịch ở Berlin hay Munich. Tuy nhiên, thủ phủ vùng Sachsen với kiến trúc baroque mang hơi hướng Địa Trung Hải được mệnh danh là thành Florence bên dòng sông Elbe quả là một nơi không nên bỏ qua trong chuyến đi Đức.

Chúng tôi đến Dresden vào buổi chiều muộn, háo hức ngắm nhìn những cảnh vật trôi qua bên ngoài cửa kính ô tô. Con đường dài từ ga tàu về khu nhà nghỉ sinh viên không thể chinh phục bằng cách đi bộ đẹp một cách lặng lẽ dưới ánh đèn đường. Có lẽ do Dresden nằm ở một thung lũng cạnh sông Elbe nên những con đường nhỏ hẹp ở đây thoai thoải dốc theo phần cuối của dải núi Osterzgebirge, êm đềm một cách đặc trưng với những ngôi nhà mái đỏ nhấp nhô hai bên đường. Khu nhà nghỉ nằm phía cuối một con dốc, cách khá xa trung tâm du lịch nhưng lại may mắn ở gần bến tàu điện nên dù ở đây có dịch vụ cho thuê xe đạp miễn phí, chúng tôi vẫn quyết định mua vé tàu điện theo ngày để đi được tất cả các điểm du lịch thú vị trong cuốn hướng dẫn du lịch lấy từ bàn lễ tân.

Sáng sớm ở Dresden không phải một ngày nắng mà lại rả rích mưa khiến chúng tôi uể oải nghĩ đến một ngày lang thang với những cụm mây đen u ám. Nhưng may sao, sau bữa sáng tự chuẩn bị với bánh mỳ và xúc xích Đức mua từ siêu thị Rewe, trời đã tạnh hẳn mưa và có bắt đầu có ánh nắng khiến tôi khấp khởi hy vọng về một ngày được thoả thích ngắm nhìn những kiến trúc nổi tiếng của thành phố này. Nơi đầu tiên tôi đến là Zwinger, một trong những cung điện cổ xa hoa bậc nhất của nước Đức, nay được coi là địa điểm thu hút phần lớn du khách ở Dresden bởi sự kết hợp độc đáo giữa nghệ thuật và kiến trúc. Zwinger nằm ở quảng trường Theater (Theaterplaz trong tiếng Đức), trước đây là nơi tổ chức tiệc tùng cho tầng lớp quý tộc Đức. Ngày nay, cung điện này đã trở thành khu quần thể lưu giữ các tác phẩm nghệ thuật, trong đó nổi tiếng nhất bảo tàng tranh cổ nguyên bản và bộ sưu tập đồ sứ Porzellansammlung. Zwinger hiện lên giữa buổi trưa mùa hè giản dị với kiến trúc mái vòm cổ mang dấu ấn thời gian đặc trưng nhưng lại hết sức hấp dẫn với hàng trăm bức tượng đủ hình thù, sống động được chạm khắc tinh xảo trên các trụ đá.

Ảnh: Zwinger, Dresden

Có thể nói Zwinger xứng đáng là niềm tự hào của người dân Dresden nói riêng và người dân Đức nói chung khi lưu giữ được trọn vẹn những nét đặc trưng của phong cách Rococo (một trong những kiến trúc baroque mái vòm nhưng hiện đại hơn) dù đã bị phá huỷ gần như hoàn toàn vào những năm 1945, sau đó được người dân đồng tình xây dựng lại như một cách lưu giữ những dấu vết vàng son của lịch sử. Đi lang thang chụp ảnh và tận hưởng không khí thanh bình trong khu quần thể Zwinger, tôi phát hiện ra không nhiều người trẻ tuổi đến để khám phá nơi này và có rất nhiều du khách người châu Âu dù đã có tuổi nhưng vẫn dùng iPhone, iPad chụp ảnh những bức tượng bằng sứ để lưu lại vẻ độc đáo không thể diễn tả bằng lời ở nơi đây.

Ảnh: Nhà thờ Hofkirche

Cách khu quần thể Zwinger một quãng không xa là nhà thờ Hofkirche được xây dựng dưới thời đế chế Augustus II, quay ra phía bờ sông Elbe yên bình. Nhà thờ chỉ được mở vào dịp đặc biệt nên khi tôi đến chỉ có thể chụp ảnh phía bên ngoài. Trên những hành lang phía đỉnh chóp của tháp nhà thờ là những hình chạm khắc nổi ra phía bên ngoài, phải dùng ống kính tele hoặc chụp ảnh thật chắc tay rồi zoom vào cận cảnh mới có thể nhìn thấy được. Có lẽ vì vậy mà nhà thờ Hofkirche dù mang đậm dấu ấn lịch sử của Dresden nhưng cũng không thu hút du khách bằng bức tranh các nhà quý tộc Furstenzug kế bên. Nhìn từ xa, du khách có thể lầm tưởng đó là một bức tranh hoàn chỉnh được vẽ tỉ mỉ trên tường về một đoàn khách lữ hành đang di chuyển từ nơi này sang nơi khác. Chỉ khi đến thật gần, tôi mới giật mình nhận ra đó là sự kết hợp hài hoà đến ngạc nhiên của những viên sứ nhỏ, thể hiện hình ảnh của 35 vị vua và lãnh chúa vùng Sachsen trên lưng ngựa cùng những người hầu cần có công lớn, được ghi nhận trong suốt 800 năm trị vì vùng đất Dresden.

Ảnh: bức tranh các nhà quý tộc

Bức tranh các nhà quý tộc Furstenzug như một điểm nhấn, tạo nên một góc nhỏ đặc biệt cho Dresden mà có lẽ biết bao du khách cũng như tôi, khi càng đến xem thật gần lại càng thấy ngạc nhiên pha lẫn ngưỡng mộ trước sự kết hợp giữa nghệ thuật và kiến trúc có một không hai ấy. Rất gần với khu quảng trường Theater, chỉ cách 2 bến tàu điện là nhà thờ đạo tin lành Dreikonigkirche, theo trang thông tin du lịch Lonely Planet gọi khu hành lang nhìn toàn cảnh thành phố phía trên nhà thờ là “ban công của châu Âu” (nguyên văn “Balcony of Europe”) nằm lọt thỏm giữa một khu mua sắm náo nhiệt. Trước khi đến Dresden, trong khi tìm hiểu các địa điểm du lịch, tôi đã rất thích thú với cách gọi tên ấy nên nhất quyết phải cố gắng đi cho bằng được. Cô bán vé ngồi phía trong quầy, uể oải giao tiếp bằng vài câu tiếng Anh không lưu loát rồi hướng dẫn chúng tôi leo lên những bậc thang hẹp.

Ảnh: cảnh thành phố chụp từ trên cao

Tôi rất thích khung cảnh vắng lặng ở đây, nhờ đó tôi có thể tận hưởng không khí đầy gió, từng nóc nhà thờ với kiến trúc gothic, baroque hay những ngôi nhà mái đỏ san sát nhau bao lâu tuỳ thích. Không như những vùng du lịch khác, mỗi lần leo lên ngắm nhìn toàn cảnh, đối diện với một khu hành lang chật nhưng đông nghẹt người, chỉ muốn nhìn qua loa, chụp ảnh thật nhanh rồi tìm đường đi xuống. Trên “ban công của châu Âu”, tôi gặp một người phụ nữ già người Thuỵ Sỹ tự chụp ảnh mình với khung cảnh phía dưới bằng chiếc máy ảnh kỹ thuật số nhỏ xinh. Sau khi tôi chụp giúp vài tấm hình, bác xởi lởi kể về những vùng đất thật đẹp ở Thuỵ Sỹ, không quên kèm một vài lời dặn dò vài điều cần chú ý khi muốn đi du lịch đến những nơi đó.

Còn lại một chút thời gian buổi chiều trước khi rời Dresden, tôi bắt xe điện đến khu công viên chính của thành phố. Dù được giới thiệu ngay trang đầu của Lonely Planet và Trip Advisor nhưng có lẽ Grosser Garten không thu hút nhiều khách du lịch vì ở đây chỉ là một khu công viên đơn thuần với cây xanh và những bãi cỏ trải dài, thích hợp cho những buổi picnic gia đình của người dân địa phương hơn. Đi ngang qua tôi là những đôi vợ chồng già dắt tay nhau đi dạo hết sức tình cảm hoặc là những chàng trai, cô gái chạy thể dục quanh công viên. Đôi khi có vài thanh niên trẻ đi patin đứng lại nghịch ngợm tạo dáng mỗi khi tôi đưa máy ảnh lên chụp hình.

Dresden không chỉ là một vùng đất tôi đã đi qua mà còn để lại cho tôi ấn tượng ngạc nhiên lẫn thú vị khi phát hiện ra sự kết hợp hài hoà nhưng hết sức độc đáo giữa kiến trúc và nghệ thuật trải qua lịch sử mấy trăm năm. Tôi sẽ nhớ mãi cảm giác thân thiện khi đi trên đường được người dân bản xứ dù không biết nói tiếng Anh một chút nào vẫn nhiệt tình chỉ đường. Chuyến tàu cuối chiều đưa tôi rời Dresden băng qua những cánh đồng cỏ vàng trải rộng thu hút tầm nhìn, đến khi giật mình nhìn lại thì thành phố bình yên nghiêng trên triền dốc đã trôi về phía sau một quãng khá xa rồi.

Vienna, Áo 24/9/2012

Na Hồ

Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 19/11/2012

http://dulich.tuoitre.vn/tin/20121119/thanh-florence-ben-dong-elbe/521129.html

#dresden #đức #germany #du_lịch #travel

The post Du lịch – Dresden ấn tượng và bình yên appeared first on Góc Cạnh.

]]>
62
Du lịch – Ngày hè ở Berlin https://goccanh.com/du-lich-ngay-he-o-berlin/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=du-lich-ngay-he-o-berlin Sun, 21 Oct 2012 23:06:24 +0000 http://nahovn.wordpress.com/?p=49 Berlin là điểm đến đầu tiên trong chuyến đi châu âu kéo dài một tháng của tôi. Trong dự định ban đầu, tôi tha thiết được đến Paris và các thành phố của nước Pháp trước nhất. Cuối cùng, tôi chọn Đức bởi thủ tục xin visa tương đối đơn giản và lịch hẹn với […]

The post Du lịch – Ngày hè ở Berlin appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Berlin là điểm đến đầu tiên trong chuyến đi châu âu kéo dài một tháng của tôi. Trong dự định ban đầu, tôi tha thiết được đến Paris và các thành phố của nước Pháp trước nhất. Cuối cùng, tôi chọn Đức bởi thủ tục xin visa tương đối đơn giản và lịch hẹn với đại sứ quán cũng sát với ngày đi dự kiến. Bốn ngày sau khi nộp hồ sơ, tôi vội vã lên London khi nhận được email thông báo đã có kết quả visa và không tin vào mắt mình khi thấy trang visum (visa trong tiếng Đức) nằm ngay ngắn trong hộ chiếu.

Ấn tượng của tôi về nước Đức nói chung và Berlin nói riêng vốn không có gì nhiều ngoài những khái niệm chung về đất nước, con người nơi đây và một lần quá cảnh tại sân bay Frankfurt trên chuyến bay của Vietnamairlines từ London về Hà Nội. Tôi đáp máy bay của Ryanair đến Schonefeld, Berlin vào một ngày đầu tháng tám nóng bức. Khu nhà nghỉ đã đặt trước không quá xa trung tâm nhưng đang được sửa chữa hắt lên mùi sơn khó chịu. Những tòa nhà bê tông hình hộp trên đường từ sân bay vào trung tâm, cái nóng ngột ngạt trên tàu điện chỉ mở cửa lấy gió trời và cô lễ tân trang điểm lòe loẹt, giọng nói không mấy thiện cảm yêu cầu trả thêm một số chi phí khiến tôi thấy Berlin sao mà uể oải quá.
Cũng giống như nước Anh và các nước châu Âu khác, ở Đức mùa hè trời thường tối khá muộn. Vì vậy du khách có thể thoải mái khám phá thành phố rộng nhất nước Đức này đến 8-9 giờ tối dưới ánh nắng mặt trời. Gần cuối ngày, với tấm bản đồ thành phố lấy từ khách sạn, tôi đi bộ về phía trung tâm gần tường Berlin và cổng Brandenburg nổi tiếng. Đây là cổng thành ra vào Berlin duy nhất còn lại đến ngày nay với hình ảnh nữ thần chiến thắng trên cỗ xe tứ mã làm bằng đồng (quadriga), được biết đến như biểu tượng của thành phố và in trên đồng euro của nước Đức. Vào buổi tối, cả khu vực cổng thành lung linh ánh sáng và tượng quadriga ánh lên màu bạc huyền ảo thu hút nhiều du khách cũng như người dân địa phương đến dựng tripod (giá đỡ máy ảnh) chụp ảnh bằng kĩ thuật phơi sáng, nhằm có được những bức ảnh rõ nét đến từng chi tiết trong điều kiện ánh sáng yếu.

Ảnh: Cổng Brandenburg

Không còn nguyên vẹn như cổng Brandenburg, tường Berlin giờ đây chỉ còn một góc nằm khiêm tốn ở góc đường Giebrechtstraße. Nếu đứng từ xa nhìn lại, du khách có thể lầm tưởng những mảnh tường còn sót lại ấy là tác phẩm của người vẽ graffiti. Cùng với sự sụp đổ của tường Berlin năm 1989, sự phân chia Đông Đức và Tây Đức cũng không còn tồn tại. Tuy nhiên, công an địa phương vẫn mở dịch vụ đóng dấu 7 khu vực của nước Đức ngày trước vào trang visa đặc biệt tách rời bên ngoài hoặc trực tiếp vào hộ chiếu với giá 3 euro cho du khách. Anh công an làm “nhiệm vụ” luôn tươi cười vui vẻ, sẵn sàng nhiệt tình trả lời thắc mắc của khách du lịch khiến mọi định kiến về người Đức khô khan, lạnh lùng dường như đã không còn.

Ảnh: trang hộ chiếu đặc biệt

Chúng tôi đi bộ qua những con phố công nghiệp tấp nập xe cộ và những vỉa hè rợp bóng cây xanh. Đức tuy nổi tiếng là đất nước công nghiệp nhưng chính quyền cũng tập trung phát triển rừng và trồng cây trên khắp các tuyến phố để đảm bảo môi trường, nhất là làm dịu đi cái nắng hè oi ả. Ở Berlin, ngoài những phương tiện phổ biến như ô tô, bus công cộng, xe đạp và tàu điện ngầm, phương tiện đặc biệt dành cho khách du lịch là velotaxi. Đây là một kiểu xe ba bánh giống với xe kéo của Việt Nam ngày xưa, nhưng thay vào vị trí của anh phu kéo xe là một “anh Tây” thong thả đạp xe khắp phố Berlin chở đằng sau tối đa 2 khách. Velotaxi tập trung nhiều ở dưới chân tháp Fernsehturm, gần các khách sạn hoặc khu du lịch. Trên đường đến tháp Fernsehturm mua vé ngắm cảnh toàn thành phố Berlin vào buổi đêm, chúng tôi được một chú lái velotaxi người Đức chở đi miễn phí. Qua giọng nói trầm ấm và vui vẻ, chú cho biết đã làm lái velotaxi được hơn 3 năm và tỏ ra khá bất ngờ khi gặp khách du lịch người Việt Nam, không quên kèm theo câu hẹn gặp lại khi “thả” chúng tôi dưới chân tháp.

Tháp Fernsehturm còn gọi là tháp truyền hình, cao 368m và là một trong bốn công trình cao nhất ở châu Âu. Vì vậy, dù đứng rất xa chúng tôi vẫn nhìn thấy ngọn tháp sừng sững nhưng đi bộ mỏi cẳng vẫn chưa đến đích. Do chỉ có một ngày ngắn ngủi ở Berlin trước khi tiếp tục cuộc hành trình nên tôi quyết định mua vé để ngắm Berlin về đêm, dù giá vé 12 euro mỗi người sau khi đã giảm giá cho sinh viên không thể coi là rẻ. Do số lượng du khách quá đông trong khi diện tích của khu vực ngắm panorama (toàn cảnh) có hạn nên ban quản lý chỉ cho phép du khách lên tháp theo từng đợt. Trong hơn 40 phút chờ đợi, chúng tôi băng qua đường lót dạ bằng một suất McDonald trên tầng 2 của một siêu thị mở cửa muộn.

Từ độ cao 207.53m, du khách có thể ngắm nhìn toàn cảnh Berlin theo góc 360 độ. Về sau khi đến các thành phố khác như Rome, Paris hay Brussels, tôi nhận ra rằng cứ nơi nào có tháp hoặc toà nhà ở vị trí cao hơn so với thành phố, chắc chắn sẽ có dịch vụ bán vé cho du khách ngắm nhìn toàn cảnh. Vì vậy, trừ những nơi có tầm quan sát đặc biệt như “Balcony of Europe” ở Dresden hay toà thánh Vaticant ở Rome, tôi thường ít chịu khó leo lên mấy trăm bậc thang để ngắm nhìn những cảnh tương tự nhau. Khu vực panoramic view của tháp truyền hình có lan can cao ngang bụng và được bao quanh bởi những tấm kính dày. Vào ban đêm, ánh sáng hắt ra từ các cửa hàng hay quán bar lên cửa kính trên tháp có ảnh hưởng đôi chút đến tầm nhìn của du khách, đặc biệt là những người muốn chụp ảnh toàn thành phố. Nếu có dịp đến Berlin vào một lần khác có thể tôi sẽ lên tháp Fernsehturm vào ban ngày để có cái nhìn và cảm nhận trọn vẹn về thành phố hơn nữa.
Cách cổng Brandenburg năm đến mười phút đi bộ là Riechstag nằm trong khuôn viên toà nhà chính phủ với thiết kế mái vòm bằng kính độc đáo. Sau khi tha thẩn chụp ảnh cả buổi ở khu trung tâm và cổng Brandenburg, chúng tôi đến Reichstag khoảng sáu rưỡi chiều, không kịp vào cửa đợt cuối cùng nên đành lỡ hẹn với địa danh nổi tiếng ở Berlin này.

Ảnh: Bên ngoài khu nhà chính phủ và Reichstag
Trong thời gian ngắn ngủi ở Berlin, tôi rất thích uống “bubble tea” và ăn cơm tại các nhà hàng của người Việt Nam. Ban đầu tôi tưởng “bubble tea” giống trà sữa ở Việt Nam với những hạt trân châu dai dai hoà với vị sữa béo ngậy. Nhưng trà ở Berlin lại mang vị hoa quả khác hoàn toàn. Theo lời cậu bán hàng người Việt, tôi chọn trà xanh với “bubble” vị xoài, chỉ cần cắn nhẹ để lớp vỏ bên ngoài vỡ ra là có thể cảm nhận được vị ngọt thanh thanh nơi đầu lưỡi. Trong khi trà “bubble” mang lại vị hoa quả khác lạ thì những nhà hàng Việt Nam lại mang đến cho tôi những món ăn quen thuộc đã lâu không được ăn kể từ khi sang Anh học. Ngày cuối ở Berlin, trên đường kéo vali ra ga tàu, tôi ăn trưa bằng một suất cơm gà xào thập cẩm ở nhà hàng Việt chợt gặp bên đường. Miếng gà rán giòn rụm trong nước sốt chua ngọt lẫn với nấm và đậu đũa khiến bữa ăn ngon và quen thuộc hơn nhiều so với những suất ăn nhanh vội vàng ngày hôm trước.
Một ngày có thể là thời gian quá ngắn để tôi có thể cảm nhận được đầy đủ về Berlin cũng như người Đức ở thành phố rộng lớn này. Tuy nhiên có một điều tôi có thể chắc chắn, đó là ấn tượng của tôi về Berlin đẹp dần lên qua từng nơi tôi đến. Berlin trên chặng đường tôi đi là cổng Brandenburg không những rất đẹp vào ban ngày mà còn hết sức lung linh vào ban đêm. Là tháp truyền hình cao ngất ngưởng chỉ nên đến vào ban ngày để có cái nhìn toàn cảnh nhất. Là Reichstag nổi tiếng với bao nhiêu nuối tiếc mong muốn được đến sớm hơn để tận mắt nhìn những kiến trúc độc đáo chỉ được thấy qua ảnh. Berlin còn là góc nhỏ lưu giữ tường Berlin, nơi mà du khách phải thật chú ý mới có thể nhận ra. Ấn tượng nơi đây còn lưu lại trên nụ cười tươi rói của chị hàng trà có đôi mắt xanh biếc, nói tiếng Đức pha lẫn tiếng Anh ngọng nghịu và cả nơi bà chủ quán người Việt xởi lởi luôn giảm giá cho những khách hàng đến từ quê hương.

29/8/2012

Na Hồ

#du_lịch #brandenburg #berlin #đức #travel #naho

The post Du lịch – Ngày hè ở Berlin appeared first on Góc Cạnh.

]]>
49