phim hoạt hình Archives - Góc Cạnh http://goccanh.com/tag/phim-hoat-hinh/ [ - Góc nhỏ tĩnh lặng ~ Bởi cuộc đời dài rộng lắm, yêu thương lại rất gần - ] Thu, 01 Apr 2021 06:14:36 +0000 en-US hourly 1 https://wordpress.org/?v=6.5.4 https://i0.wp.com/goccanh.com/wp-content/uploads/2021/01/image-1.jpg?fit=32%2C32 phim hoạt hình Archives - Góc Cạnh http://goccanh.com/tag/phim-hoat-hinh/ 32 32 187908604 [ Phim ] Soul và động lực đi tìm ý nghĩa cuộc sống http://goccanh.com/phim-soul-va-dong-luc-di-tim-y-nghia-cuoc-song/?utm_source=rss&utm_medium=rss&utm_campaign=phim-soul-va-dong-luc-di-tim-y-nghia-cuoc-song Mon, 11 Jan 2021 15:36:43 +0000 http://goccanh.com/?p=1219 Tôi đi xem “Soul” vào trưa thứ sáu, suất chiếu không quá đông, bắt đầu vào phần phim ngắn của Pixar mới có lác đác khán giả vào tìm ghế ngồi. Đã lâu rồi tôi không xem phim hoạt hình, nhìn qua phần giới thiệu thấy “Soul” của Pixar, lại thêm vài tiêu đề giới […]

The post [ Phim ] Soul và động lực đi tìm ý nghĩa cuộc sống appeared first on Góc Cạnh.

]]>
Tôi đi xem “Soul” vào trưa thứ sáu, suất chiếu không quá đông, bắt đầu vào phần phim ngắn của Pixar mới có lác đác khán giả vào tìm ghế ngồi. Đã lâu rồi tôi không xem phim hoạt hình, nhìn qua phần giới thiệu thấy “Soul” của Pixar, lại thêm vài tiêu đề giới thiệu trên Google có nhiều bài viết nhắc đến “Soul” như một tác phẩm đột phá, xua đi những tăm tối của năm 2020 do covid bùng lên khắp nơi trên Thế giới. Ừ, có lẽ cũng là một bộ phim đáng xem.

Ảnh: Soul pixar (GG)

Bộ phim kể về nhân vật Joe Gardner là giáo viên âm nhạc hợp đồng tại trường học, nhưng sâu bên trong anh là niềm say mê với nhạc Jazz, mơ ước mình được biểu diễn trên sân khấu, thả mình vào những khoảnh khắc “phiêu” của âm nhạc. Vào đúng ngày nhận được tin vui, có vị trí trong ban nhạc Jazz có tiếng của thành phố, một tai nạn lãng nhách ngay đầu phim đã khiến Joe biến thành một linh hồn trên cung đường đến Cõi sau (The Great Beyond). Trong khi hoảng hốt, vùng vẫy, tìm cách kết nối lại với thân xác của mình, chạy ngược dòng linh hồn đang lần lượt bước vào cánh cổng Cõi sau, Joe rơi vào Cõi trước (The Great Before), nơi các linh hồn định hình tính cách, hoàn thiện trước khi đến với Thế gian. Ở đây, anh gặp linh hồn số 22, là một linh hồn đã biết quá nhiều về cuộc sống, nhìn thấy và hiểu rõ mọi thứ, cảm thấy tất cả đều nhàm chán, không có gì trở thành động lực để 22 hoàn thiện nốt tinh hoả cuối cùng cho quá trình tái sinh.

Rồi Joe và 22, một linh hồn luôn trốn tránh đến với Thế gian, một linh hồn đang khao khát trở về, đã bắt tay cùng nhau đi tìm kiếm tinh hoả, giúp đỡ Joe về lại với thân thể của mình. Những diễn biến tiếp theo là quá trình 22 tiếp cận với cuộc sống, từ khi đi không vững, tới những lần vén màn cho các mối quan hệ của Joe, rồi vài khoảnh khắc khi linh hồn 22 rung động với cuộc sống. Với tôi, Joe dù là nhân vật chính nhưng lại không ấn tượng bằng 22 bởi ở linh hồn ấy vừa là hiểu biết của hàng ngàn năm tồn tại, vừa nhắng nhít, hồn nhiên như trẻ con, lại vừa có bản năng kết nối, tạo động lực trong các mối quan hệ. Để sau khi niềm tin và hy vọng tái sinh vừa nhen nhóm bị vỡ vụn, 22 trở về với The Great Before, trở thành một linh hồn đi lạc bị bao phủ bởi những lời ám thị đầy tiêu cực. Nếu như đoạn đầu phim được xây dựng hay và tương đối nhiều cảm hứng thì tới khi kết thúc, tôi thấy hơi hẫng và nhạt chút xíu cho cái kết phim.

Qua từng tình tiết phim, “Soul” đã phác hoạ đầy đủ cuộc sống của Thế giới này, từ sự luân hồi Cõi trước – Thế gian – Cõi sau, từ những lần mỗi người dừng lại để điểm qua những sự kiện trong cuộc sống của mình, tới những mảnh linh hồn rời rạc. Tôi thích tên gốc của phim: “soul”, chứ không phải bản dịch “Cuộc sống nhiệm màu”. “Soul” là những linh hồn đang chuẩn bị để đến với cuộc sống, là khoảnh khắc mà linh hồn đắm chìm trong thế giới của mình khi phiêu cùng đam mê, là những linh hồn không biết đi đầu về đầu, và cả con đường dài đầy rẫy những linh hồn chuẩn bị bước vào Cõi sau. Tất cả đều phản ánh thực tế của cuộc sống, đâu đó xung quanh chúng ta đang có những con người mang linh hồn như vậy.

Có một điểm tôi vô cùng ưng ở “Soul” là phần nhạc phim quá tuyệt vời. Khi ngón tay Joe lướt trên những phím đàn, tôi nghe thấy âm thanh của đam mê đến tột cùng. Khúc piano ngắn đầu phim khi Joe giảng cho các em học sinh về “phiêu trong âm nhạc” chắc hẳn cũng có thể là động lực, thúc đẩy người xem tìm hiểu nhiều hơn nữa về piano, về những bản nhạc hay. Hình ảnh Joe được xây dựng không phải thiên tài âm nhạc, mà những gì Joe có đều là do luyện tập dựa trên sự say mê với Jazz, gần như trở thành chấp niệm khiến anh chỉ mải miết nói về đam mê của mình mà quên mất cảm xúc của mọi người trong các mối quan hệ xung quanh. Mỗi đoạn nhạc ngắn, vài phần nhạc nền và âm nhạc trong buổi biểu diễn cùng Dorothea Williams đều mang đậm phong vị Jazz đầy ngẫu hứng. Cho dù tôi thấy nhiều đoạn phim chưa đủ hấp dẫn, nhưng phần âm nhạc đã đủ để lấp đầy những điểm chưa ưng ý nhỏ xíu.

Thông điệp mà Soul mang tới cho khán giả rất đơn giản: “Hãy tận hưởng cuộc sống mỗi ngày”. Dù vậy, để biến thông điệp ấy thành hiện thực, để refresh cuộc sống của bản thân trở nên bớt nhàm chán và quanh quẩn, chắc chắn không phải là điều dễ dàng. Do đó, tôi thấy “Soul” dù là phim hoạt hình nhưng lại phù hợp với người lớn nhiều hơn là trẻ nhỏ. Bởi vì tôi tin rằng chỉ có những người đã va chạm với cuộc sống, đã tiếp xúc với môi trường bên ngoài, mới đủ để hiểu được động lực đi tìm ý nghĩa cuộc sống của bản thân mình từ bộ phim.

2021.01.11

NA

#soul #soulpixar #filmreview #reviewphim #phim_hoạt_hình

The post [ Phim ] Soul và động lực đi tìm ý nghĩa cuộc sống appeared first on Góc Cạnh.

]]>
1219