Tôi cùng 3 người bạn khác đi Ai Cập vào những ngày cuối tháng 1, khi ở Việt Nam mọi người đang rộn rã ăn Tết và nơi tôi ở đang chìm vào những ngày mùa đông ảm đạm và lạnh lẽo. Chuyến bay đi Cairo xuất phát từ sân bay Heathrow ở London nên tôi đã chọn cách đi tàu từ hôm trước, ở nhờ nhà bạn, tranh thủ buổi tối đi qua phố Tàu để hòa mình vào không khí của ngày 1 Tết. Sáng hôm sau, tôi và Cao Hình – chiến hữu trong mỗi chuyến đi – bắt tàu điện ngầm đến Terminal 1 từ 6h mà trời London còn chưa sáng.
Chuyến bay 5 tiếng đồng hồ khiến tôi đến Cairo có đôi chút mệt mỏi. Ấn tượng đầu tiên của tôi là sân bay Cairo cũng đẹp quá, có đôi chút hiện đại. Sân bay Cairo cách khách sạn của chúng tôi 1 tiếng đi ô tô, nhưng theo lời người phụ trách đưa đón ở Ai Cập thì nếu giao thông không tốt, việc di chuyển có thể mất tới hai tiếng hoặc hơn. May sao, chúng tôi đến đúng ngày thứ ba, lại vào giữa buổi chiều nên giao thông cũng không gặp nhiều khó khăn.
Ai Cập là nước từng có nền kinh tế phụ thuộc chủ yếu vào nông nghiệp, nhờ có lượng phù sa màu mỡ màu đen từ trận lụt hàng năm mà sông Nile mang lại. Nhưng nhiều năm trở lại đây, nhờ thu hút lượng khách du lịch lớn nên ngành du lịch đã đóng góp phần lớn vào sự phát triển kinh tế của nước này. Nơi đầu tiên chúng tôi đến là khu quần thể kim tự tháp Giza. Ngày nay, 3 kim tự tháp lớn và 6 kim tự tháp nhỏ đều đã bị hư hại rất nhiều. Kim tự tháp Kheops là công trình cổ đại duy nhất còn tồn tại trong 7 kỳ quan thế giới cổ đại, được xây dựng từ 2.2 triệu phiến đá lớn. Cho đến nay, nhiều giả thuyết được đưa ra để giải thích cho quá trình xây dựng kim tự tháp nhưng vẫn còn là một điều bí ẩn. Điều đặc biệt ở kiến trúc của kim tự tháp chính là bốn mặt tam giác quay về các hướng đông, tây, nam, bắc. Tôi nghe nói có nhiều du khách hiếu kỳ đã bỏ tiền ra mua vé để đi vào phía trong, dù được thông báo trước rằng ở trong hoàn toàn không có gì nổi bật nên chúng tôi chỉ loanh quanh chụp ảnh phía bên ngoài.