Tôi ít xem phim Ấn Độ, nhưng hôm nay đã xem lại “Ba chàng ngốc” (tiếng Anh: Three idiots), đây là lần thứ tư.
Khi bộ phim bắt đầu, tôi đã không hiểu được tại sao sau khi nghe một cú điện thoại thì Farhan tìm mọi cách để dừng chuyến bay vừa cất cánh và Raju vội vã lao ra khỏi nhà đến nỗi quên không mang quần. Nhưng xuyên suốt bộ phim, tôi đã hiểu thứ gì và vì ai khiến cho hai nhân vật chính hành động như vậy. Đó là tình bạn trong sáng và mãnh liệt dành cho “chàng ngốc thứ ba” mang tên Rancho.
Ảnh: nhân vật phim – GG Images
Bộ phim là hành trình vượt qua ranh giới để đi theo ước mơ tận trong đáy lòng của ba nhân vật chính. Farhan hiền lành, sinh ra trong một gia đình trung lưu, con đường “trở thành kỹ sư” được gia đình kỳ vọng từ khi anh mới ra đời mặc dù niềm đam mê thực sự là nhiếp ảnh. Raju là con út trong gia đình nghèo, cha bệnh liệt giường, mẹ không có điều kiện để mua một bộ saree mới, chị gái không có tiền hồi môn để làm đám cưới, hình ảnh Raju hiện lên nhạy cảm và nhiều nỗi lo sợ. Rancho xuất hiện trong ngày nhập học của trường đại học với đôi mắt sáng và vẻ mặt khù khờ nhưng đã thể hiện sự đam mê với nghiên cứu, khả năng ứng biến sáng tạo trước mọi tình huống, hết lòng vì bạn bè và một bí mật lớn chỉ được mở ra ở cuối phim.
Những định kiến xã hội và áp lực lên mơ ước của con người được mô tả một cách chân thực và sâu sắc trong phim “Ba chàng ngốc”. Là Virus, hiệu trưởng nhà trường, bảo thủ và cực đoan, luôn tuân theo những nguyên tắc một cách cứng nhắc, đến nỗi gián tiếp trở thành nguyên nhân cái chết của con trai mình và một sinh viên trong trường. Ông gieo vào đầu các sinh viên điệp khúc về việc phải trở thành người đứng đầu, vì không ai nhớ tới người đứng thứ hai. Là Chatur đầy kiêu căng, tự phụ, luôn muốn thể hiện mình hơn người với mớ kiến thức học thuộc từ sách vở và các giá trị vật chất bên ngoài. Là những gia đình luôn muốn con mình trở thành bác sĩ, kỹ sư mà chưa bao giờ hỏi đến ước mơ của con. Là Farhan mơ ước trở thành nhiếp ảnh gia chuyên chụp đời sống thiên nhiên hoang dã nhưng chưa vượt qua được áp lực từ người cha nên phải theo đuổi con đường kỹ sư. Là Raju đam mê ngành cơ khí nhưng chưa thành công vì những nỗi sợ hãi từ bên trong, tinh thần phải bám víu vào những chiếc nhẫn mê tín trên ngón tay. Và Rancho như một luồng sinh khí mới mẻ và phóng khoáng đã góp phần làm thay đổi những người xung quanh, giúp họ sống thật với bản thân và theo đuổi ước mơ.
“Ba chàng ngốc” là câu chuyện có cả nước mắt và nụ cười. Có lẽ nhiều người dễ rơi nước mắt khi xem đoạn Rancho đưa bố Raju vào bệnh viện hay khi Raju đứng giữa áp lực của việc soạn thảo thư đuổi học bản thân hoặc Rancho, đã nhảy từ tầng 3 xuống đất để được giải thoát. Nhưng cũng không nén được phải cười lớn khi Farhan và Raju dọa dẫm ngài Chanchad để lấy tin tức của Rancho bằng việc đưa lọ đựng tro của bố Chanchad trên bồn cầu, cuối cùng phát hiện lấy nhầm chiếc lọ rỗng. Và có lẽ sẽ mỉm cười trong nước mắt như các nhân vật trong phim ở đoạn đỡ đẻ cho Mona, con gái Virus, ngay tại trường học trong một đêm mưa gió.
Điều mà tôi rất thích ở “Ba chàng ngốc” là tất cả mọi việc đều diễn ra hết sức tự nhiên và hợp lý. Các diễn viên đều như đang sống, chứ không phải đang diễn. Họ lột tả được từng nét tính cách đặc trưng của nhân vật và sự thay đổi qua thời gian bằng những cảm xúc trên nét mặt và trong ánh mắt.
Và một điều nhỏ nữa, “Ba chàng ngốc” đã mang đến cho tôi sự cảm nhận mới mẻ về phong cảnh và văn hóa của đất nước Ấn Độ. Nhạc phim là những bài ca vui nhộn, thể hiện điểm cốt yếu của phim, là cái nhìn tươi vui và lạc quan về cuộc sống. Tôi được thấy thủ tục làm đám cưới của người Hindu qua hai lễ cưới của con gái Virus. Tôi lại thấy những bài nhảy Ấn Độ qua bước chân thuần thục của Pia trong bộ saree khéo léo khoe eo bằng các động tác lắc hông đặc trưng. Và tôi thấy cả thiên nhiên đầy quyến rũ của những con đường hẹp giữa các vách núi đá hùng vĩ và bãi đất hoang trải dài, cũng như dải cát trắng bên bãi biển xanh thẳm ở cuối phim.
Bộ phim có một kết thúc đẹp, mang lại cảm giác nhẹ nhõm và tràn đầy cảm hứng. Chỉ cần bước qua ranh giới của nỗi sợ hãi và định kiến, câu nói của Rancho: “Hãy theo đuổi sự ưu tú, thành công sẽ theo đuổi bạn”, chắc chắn sẽ trở thành hiện thực.
Na Hồ
Hà Nội, 3/10/2014