Tôi biết đến đảo Nang Yuan từ lâu qua những bức hình trên trang quảng bá du lịch của Thái và lời giới thiệu của mấy bạn bè địa phương. Phải đến lần thứ ba tới Thái Lan tôi mới có dịp đến hòn đảo nhỏ bé nhưng hết sức dễ thương này.
Từ Bangkok đi ngược xuống phía Nam, Pattaya và Phukhet có lẽ là hai địa điểm được biết đến nhiều nhất, tập trung lượng lớn du khách tự do và từ các tour du lịch. Hai lần trước tôi chỉ quanh quẩn ở thủ đô phồn hoa và náo nhiệt, hoa mắt chóng mặt với sự phát triển du lịch và thương mại nơi đây. Vậy nên trong lần thứ ba, quá chán ngán với cái nắng nóng, ngột ngạt của thành phố lớn, tôi sắp xếp lịch đi xuống phía Nam ngay rồi mới trở lại Bangkok thăm vài người bạn và làm việc.
Chuyến xe đêm đón tôi từ Khao San Road, khu phố Tây nổi tiếng sầm uất của Bangkok. 9 giờ tối xe bắt đầu chuyển bánh, nghe vọng lại từ phía đằng sau là âm thanh ồn ào của tiếng mời mua hàng, tiếng bát đĩa lanh canh phục vụ bữa tối của các nhà hàng, và cả tiếng nhạc sống từ những quán bar lớn trên phố. Xe đến bến phà Lomprayah vào buổi sớm, trời còn chưa sáng. Hành khách trên hai chuyến xe đêm gộp lại với nhau, uể oải ăn uống chờ chuyến tàu thủy đầu tiên trong ngày, vài người có vẻ mệt mỏi gục vào balo nghỉ ngơi trong lúc đợi. Trời vừa hửng sáng, tôi đã thấy chiếc tàu thủy cỡ lớn ở ngoài bến, không biết neo đậu từ bao giờ. Nhiều người đã tỉnh hẳn, dùng điện thoại và máy ảnh chụp cảnh bình minh với bãi cát trải dài dưới hàng dừa xanh.
Ảnh: đường đi bằng ván gỗ trên đảo Nang Yuan
Đảo Nang Yuan cách bờ gần hai tiếng đi tàu thủy, kết cấu khá lạ với ba hòn đảo nhỏ riêng biệt, được nối liền với những dải cát trắng lẫn vỏ san hô. Đây là hòn đảo tư nhân, chỉ có một khu nhà nghỉ là Nang Yuan Resort nên nếu muốn ở lại tận hưởng vẻ đẹp hoang sơ của Nang Yuan, đây là lựa chọn duy nhất của du khách. Đường đi lại trong đảo chủ yếu là những con đường tạo bởi ván gỗ, nối với nhau bằng đinh và gắn vào các thùng rỗng lớn để nổi trên mặt nước. Có đôi chỗ cầu thang dẫn đến khu nhà riêng hay bungalow lại được đẽo vào vách đá tự nhiên của đảo. Riêng con đường từ lễ tân đến các khu nhà nghỉ lại là những bãi cát trắng, do nhiều san hô từ dưới biển đọng lại trên bờ lâu ngày nên lạo xạo dưới mỗi bước đi, nếu không quen sẽ phải di chuyển thật chậm.
Ảnh: Làn nước trong veo quanh đảo Nang Yuan
Khi chờ nhận phòng nghỉ, tôi ngồi trên chiếc xích đu bằng gỗ gần lễ tân, nghe tiếng sóng biển rì rào, cảm thấy thật thoải mái. Phía dưới chân là làn nước trong xanh, thấy rõ cả những tảng đá phủ rêu dưới nước. Đảo Nang Yuan cách biệt hẳn với đất liền và Koh Tao gần đó, nên không gian xung quanh thật là yên ắng, không có những tiếng ồn ào của xe cộ, trao đổi mua bán hay âm nhạc phát ra từ những chiếc loa to. Nhìn ra phía khu nhà riêng của chủ sở hữu đảo, tôi cũng ước giá như mình có một khu cách biệt như thế này, thỉnh thoảng lại được ngồi thư giãn, trốn tránh cái xô bồ, ồn ào và náo nhiệt bên ngoài.
Đầu giờ chiều, trời vẫn còn nóng gay gắt mà ở ngoài bờ biển đã có nhiều người nằm dài tắm nắng sau bữa trưa. Thái Lan có khí hậu giống miền Nam Việt Nam, quanh năm thời tiết như mùa hè. Mới ngày đầu đến đảo Nang Yuan, da tôi đã đỏ ửng lên, bỏng rát dưới cái nắng hè gay gắt. Trong khi đó nhiều du khách, đặc biệt là những khách da trắng lại thấy vô cùng thích thú với làn da rám nắng, kết quả của một ngày phơi mình dưới ánh mặt trời.
Ảnh: Du khách tắm nắng và lặn biển giữa trưa
Đảo Nang Yuan và đảo Rùa (Koh Tao) ở gần đó được thiên nhiên ưu đãi cho những rặng san hô đầy màu sắc nằm dưới mực nước biển, mỗi năm thu hút hàng triệu lượt du khách đến lặn biển. Có nhiều khách du lịch đã đăng ký tham gia 2-3 tour lặn ngắm san hô mà vẫn không giấu nổi vẻ tò mò thích thú trong ánh mắt. Vì hai bên dải cát nối liền đảo Nang Yuan chính với các đảo phụ có dãy đá và san hô gần bờ, nên các tour du lịch đi lại trong ngày thường ghé đảo để du khách có thể khám phá vùng san hô mới sau bữa trưa tự chọn. Tôi ngồi phía trên ban công bungalow, cảm thấy hoàn toàn thư thái, nghe tiếng sóng biển rì rào đập vào vách đá. Trên bãi biển dù có nhiều người nhưng không gian hết sức yên tĩnh, dường như ai cũng tranh thủ tận hưởng không khí êm đềm và bình yên. Từ phía xa, khung cảnh đẹp đẽ với trời xanh, mây trắng, nắng vàng khiến tôi không cầm lòng được lại cầm máy ảnh chụp mấy kiểu.
Vì nằm tách biệt hoàn toàn với đất liền và những hòn đảo khác, lại là một khu du lịch tư nhân nên trên đảo Nang Yuan không có nhà hàng hay siêu thị nào. Du khách khi lên đảo cũng không được mang theo đồ ăn thức uống mua ở ngoài. Tôi đặt suất cơm truyền thống của Thái với gà rang và tôm tẩm bột rán (tempura) từ bếp của khu nghỉ dưỡng. Nhà hàng của Nang Yuan Resort được thiết kế theo phong cách Á Đông, có thiên hướng Trung Quốc với mái gỗ chạm khắc cầu kỳ. Buổi tối, ngoài khu lễ tân và nhà hàng, cả hòn đảo chìm vào bóng tối, chỉ có ánh đèn xanh nhạt dẫn lối trên đường đi và đèn từ các phòng nghỉ thấp thoáng xa xa. Tôi chọn một bàn nhỏ sát bờ biển để có thể tận hưởng được những cơn gió biển xen lẫn mưa phùn bay nhè nhẹ.
Ảnh: biển chỉ dẫn lên đỉnh núi ngắm cảnh
Sáng sớm hôm sau, tôi tỉnh dậy khi mặt trời bắt đầu lấp ló sau những đám mây. Buổi sáng không khí trong veo. Tôi quyết định leo lên đỉnh núi ngắm toàn cảnh của đảo Nang Yuan. Từ chỗ tôi ở đi qua những con đường ván gỗ và bãi cát dài, đôi lúc phải đi xuống mép nước để nước biển mát lạnh làm dịu đi cảm giác đau nhói nơi bàn chân do mảnh san hô đâm vào. Ngồi trên đỉnh núi cao, phóng tầm mắt ra xa xa có thể nhìn thấy toàn cảnh Koh Nang Yuan giữa đại dương mênh mông. Buổi sáng sớm, không có du khách nào đi lên phía đỉnh núi ngắm cảnh nên tôi có thể tự do tận hưởng không khí trong lành và yên ả đến lúc mặt trời ra khỏi những đám mây, mồ hôi lấm tấm đầy cổ áo mới bắt đầu đi xuống.
Phải nói là đến đâu ở Thái tôi cũng có ấn tượng vô cùng tốt đẹp bởi sự khai thác du lịch chuyên nghiệp của đất nước này. Koh Nang Yuan cũng không phải ngoại lệ. Tôi sẽ nhớ mãi khung cảnh đẹp như tranh với bãi cát trắng dài nối liền ba hòn đảo riêng biệt, đẹp đến nỗi không thể ngồi yên tận hưởng mà phải ghi lại để có thể chia sẻ với người khác. Cũng thật khó để thả mình tự do tận hưởng cảm giác thư thái tuyệt đối ngay từ khi bước chân lên đảo. Có lẽ bởi cái gì cũng đẹp đến xao lòng? Có lẽ bởi cảm giác thân thiện, êm đềm mà không khí của đảo Nang Yuan mang lại? Hay là bởi lòng tôi luôn muốn quay lại nơi đây?
Na Hồ
Hà Nội 31/7/2013
Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 25/9/2013
http://dulich.tuoitre.vn/tin/20130925/koh-nang-yuan-thien-duong-nghi-duong/570973.html