Du lịch – Nuremberg trong tôi
Nuremberg (Nürnberg trong tiếng Đức) vốn nổi tiếng từ thế kỷ X là trung tâm kinh tế – chính trị lớn của vùng Bayern nói riêng và cả nước Đức nói chung hơn là một địa điểm thu hút khách du lịch. Tôi đến Nuremberg vào đầu tháng 8 năm 2012 chủ yếu để gặp anh chị tôi vốn đã có hẹn từ những ngày mới sang Anh du học và khớp thời hạn visa ở Đức.
Anh Bình là con bác cả, anh ruột bố tôi, đã sang Đức làm ăn từ những năm 1988, sau đưa vợ là chị Châu sang cùng. Hiện nay anh chị có ba cháu nhỏ, Cún và Anna đã bắt đầu đi học mẫu giáo, nói tiếng Việt bập bẹ, líu lo và thỉnh thoảng lại dùng tiếng Đức nói chuyện với nhau. Cháu út là Lina mới có một tuổi, vẫn ở nhà với mẹ. Chuyến tàu đến Nuremberg khoảng 8 giờ tối, anh Bình ra tận ga đón chúng tôi, nhiệt tình kể về thành phố như một người luôn tự hào về nơi mình đã gắn bó lâu năm. Tôi chỉ thực sự biết đến cảnh đẹp và cuộc sống ở Nuremberg khi đến khu trung tâm thành phố, nơi tập trung những cửa hàng mua sắm, xen lẫn các nhà hàng, khu phố cổ với những ngôi nhà tường gỗ mang dấu vết thời gian và lâu đài Nuremberg nằm trên một quả đồi có tầm nhìn bao quát toàn cảnh.
Chỉ được nghỉ vào dịp cuối tuần, anh Bình lái xe đưa chúng tôi đến khu Market stalls (Hauptmarkt trong tiếng Đức, là khu chợ trung tâm tập trung hầu hết các siêu thị, chuỗi cửa hàng buôn bán, nhà hàng ăn uống và chợ ngoài trời của Nuremberg). Theo như tôi tìm hiểu trên các trang thông tin du lịch, một trong những điểm nổi tiếng nhất của Nuremberg là lễ hội giáng sinh hàng năm được tổ chức ở khu chợ trung tâm với nhiều mặt hàng, màu sắc lung linh từ cuối tháng 11, xếp đầu bảng trong hơn 2000 chợ giáng sinh được tổ chức tại Đức. Thế nên thật đáng tiếc vào đầu tháng 8, đây chỉ là một khu chợ bình thường của người dân bản xứ với những cửa hàng phục nhu nhu cầu thường nhật của người dân. Trên đường đi vào khu trung tâm của chợ, tôi đi ngang qua Heilig Geist Spital được xây dựng một phần trên mặt nước của sông Pegnitz, trước đây toà nhà này được xây dựng cùng một nhà thờ đạo, nay được coi như bệnh viện chăm sóc người ốm và người cao tuổi trong thành phố. Từ một vài thông tin trên trang web của thành phố, tôi mới biết rằng trong thời kỳ lịch sử của Đức quốc xã, bệnh viện Heilig Geist đã bị phá huỷ và nhiều năm sau đó, với sự ủng hộ của người dân thành phố, phần cửa sổ nhìn ra hồ và phần tháp nhọn đã được xây dựng lại.
Ảnh: Heilig Geist Spital, Nuremberg
Khu chợ trung tâm là nơi tập trung nhiều các điểm du lịch đẹp nhất của Nuremberg theo hình vuông bao quanh quảng trường Marktplaz. Nổi bật giữa những tòa nhà lớn hình hộp là nhà thờ St. Lawrence (Lorenzkirche trong tiếng Đức). Đây là một trong những nhà thờ lớn, thường được gọi là basilica, theo phong cách gothic đặc trưng với những chóp nhọn vươn cao được xây dựng từ những năm 1243 (theo thông tin từ trang web của thành phố nuernberg.de). Vào ngày tôi đến, phía bên hông của nhà thờ đang được trùng tu không hề làm ảnh hưởng đến vẻ uy nghi vốn có. Đâu đó vang lên vài bản nhạc cổ điển được chơi trên đàn guitar thùng réo rắt giữa những tiếng lao xao mua bán của khu chợ ngoài trời sầm uất.
Không xa nhà thờ Lawrence là biểu tượng của thành phố Schöner Brunnen được trang thông tin du lịch Lonely Planet giới thiệu với tên Beautiful Fountain. Schöner Brunnen không chỉ là một địa điểm thu hút khách du lịch của Nuremberg mà còn mang ý nghĩ tôn giáo của đế chế La Mã xưa kia với kiến trúc gothic được chia làm 3 tầng, và những họa tiết nghệ thuật đầy màu sắc được trang trí 4 phía xung quanh. Điểm đặc biệt ở kiến trúc độc đáo này là hai chiếc khóa đồng nằm đối diện nhau mang ý nghĩa may mắn cho những người có cơ hội chạm vào. Có lẽ vì vậy hầu hết du khách đều cố gắng để chạm vào hai chiếc khóa ấy, đặc biệt đông đúc khi có nhiều đoàn du lịch địa phương gặp nhau ở đây. Tôi không phải đợi quá lâu khi những khách du lịch vãn đi để đến gần khu hàng rào và được nhìn những đường nét tinh tế của Schöner Brunnen ở khoảng cách gần hơn, cũng như hy vọng chút may mắn từ “chiếc khóa thần kỳ”.
Ảnh: Schöner Brunnen, Marktplaz, Nuremberg
Từ khu quảng trường, chúng tôi đi theo triền dốc về phía lâu đài Nuremberg nằm trên một quả đồi nhỏ để ngắm nhìn toàn cảnh thành phố Nuremberg rộng lớn nhưng hết sức bình yên. Tuy nhiên, khu đẹp nhất của thành phố lại bị khuất sau những hàng cây cao lớn, không thể nhìn thấy từ những bức tường thành mà phải lên trên đỉnh tháp mới có thể thấy được.
Để lên và xuống lâu đài Nuremberg, chúng tôi đi qua những con đường cổ lát đá xanh, hàng ngày cấm ô tô để dành đường cho người đi bộ, thỉnh thoảng dừng lại hồi lâu trước những ngôi nhà cổ được làm bằng gỗ, vẫn được lưu giữ nguyên vẹn đến ngày nay, trở thành địa điểm du lịch của thành phố.
Ảnh: Nhà thờ St Lawrence
Trên đường quay về nhà, anh Bình nhận được điện thoại của chị Vân, là người họ hàng xa với anh em tôi. Chị nhiệt tình, nhất định đòi anh Bình đưa tôi qua chơi để anh chị em gặp nhau vì “mấy khi được gặp em ở Đức”. Thú thật là trước đây tôi chưa bao giờ có cơ hội gặp chị bởi chị và gia đình đã định cư bên Đức từ lâu, mỗi năm dịp Tết tôi và bố cũng chỉ đến chúc Tết mẹ của chị và gia đình em trai hiện ở khu phố cổ Hà Nội. Nhà chị Vân nằm trong một làng nhỏ, xây dựng theo kiểu biệt thự trên mảnh đất vuông vắn, toát lên sự hiện đại và ấm cúng. Ngoài vườn trồng đủ các loại rau thơm, húng, ớt của Việt Nam. Tôi rất ấn tượng bởi sự vồn vã, thân thiện và nhiệt tình của gia đình chị, đặc biệt là sự khéo léo của cô con gái đầu, ở nhà thường gọi bằng cái tên dễ thương “Chút”, bằng tuổi tôi, thể hiện ở món bánh muffin chocolate mềm bông và ngon không khác gì mua ngoài hàng.
Trong thời gian ngắn ngủi ở nhà anh chị tôi, tôi vô cùng thích thú khi được ăn nhiều món Việt Nam đã từ lâu không có trong từ điển của một sinh viên du học ở Anh, do nguyên liệu và gia vị ở Portsmouth nơi tôi sống không giống với ở nhà, mà vật giá bên Anh cũng tương đối đắt đỏ. Tôi đặc biệt nhớ món canh dấm cá đặc trưng của Nghệ An, quê nội tôi, nấu cá cùng chuối xanh và nghệ vàng, khi ăn để lại dư vị không lẫn vào đâu ở sự kết hợp giữa cá với chuối hầm nhừ, ngấm vị đắng nhẹ, hơi cay và hắc của nghệ. Khi đã về đến Anh, tôi nghe mẹ kể lại khi chat với chị Châu, chị lo lắng “hay cháu nấu không ngon nên em không thích, cứ ăn như mèo”, dù bữa nào tôi cũng ăn no căng bụng. Trước khi tôi tiếp tục hành trình đến Munich, chị Châu còn dúi cho tôi tiền “để em uống nước trên đường đi” và gói ghém thêm bánh mỳ, xúc xích đề phòng tôi khỏi đói khi chưa tìm được hàng ăn hay siêu thị.
Tôi sẽ không thể nào quên cảm giác cay cay sống mũi khi bước vào thang máy rời khỏi nhà anh chị để anh Bình đưa đến Munich, cách Nuremberg 170 km, ngoảnh lại thấy chị Châu và ba đứa nhỏ bùi ngùi đứng vẫy tay chào, còn hẹn ngày gặp lại. Tôi cũng không thể quên cảm giác buồn đến chực rơi nước mắt lúc nhìn theo dáng anh Bình quay đi sau khi đã yên tâm là đưa tôi đến đúng địa chỉ ở Munich. Và Nuremberg trong tôi không chỉ là một thành phố rất đẹp, hết sức thanh bình mà còn là nơi ấm áp biết bao tình anh em ở nước Đức xa xôi này.
Na Hồ
30/9/2012
Bài đăng trên chuyên mục Du lịch – TTO ngày 29/1/2013
http://dulich.tuoitre.vn/tin/20130129/nuremberg-trong-toi/532111.html