Mầm – Lá nhà mình, rất thích về nhà,
Mình nhìn thấy điều đó trong ánh mắt của hai em bé, trong sự hứng khởi mỗi khi mình và ox đón con về nhà.
“Về nhà” – hai chữ đơn giản nhưng là rất nhiều thời gian và nỗ lực của mỗi thành viên trong gia đình. Bởi vì không phải nơi nào có đủ người thân, ruột thịt đều có thể gọi là gia – đình.
Với mình, một em bé có rất nhiều, rất nhiều nhu cầu. Là mong muốn được học điều mới, được chơi mấy thứ hay ho, được nghe bố mẹ kể chuyện, được ăn đồ mình thích, được tự do hát vu vơ theo mấy bài hát tự nghĩ ra… Mình luôn cố gắng cho con được đủ đầy trong một giới hạn nhất định, với những thứ hợp lý với độ tuổi của con và với gia đình mình.
Bản thân mình hồi mới sinh Mầm chỉ muốn mang cả Thế giới về cho con, để con được mặc đồ tốt, ăn thứ ngon, chơi những đồ chơi mới mẻ… Khi Mầm – Lá được 2 tuổi, lứa tuổi bắt đầu biết đòi hỏi và giãy dụa mỗi khi mong muốn không được đáp ứng, mình bắt đầu giãn dần tần suất mua đồ, mỗi lần mua thứ gì mới đều giải thích cho con tại sao bố mẹ mua thứ này, nó hợp lý với con như thế nào. Và với những đòi hỏi vô lý, mình và ox rất kiên quyết: “bố mẹ có đủ tiền để mua đồ chơi mới cho con, nhưng ở nhà đã có rất nhiều đồ chơi, mua thêm sẽ rất lãng phí. Hơn nữa, không phải thứ gì bạn có mình cũng cần phải mua, cũng có rất nhiều thứ mình có nhưng bạn không có, ví dụ cái này, cái này…”.
Ở lứa tuổi nhỏ nhỏ này của Mầm và Lá, mình không ngại dài dòng một chút để hướng dẫn con từ những điều bé xíu. Để em bé khi ra ngoài không phải quá ngỡ ngàng trước muôn vàn điều mới mẻ, để em bé không bị “loá mắt” trước những giá trị hào nhoáng của cuộc sống ngoài kia, để em bé không phải thèm thuồng một thứ đồ chơi hay một món ăn vốn dĩ rất bình thường. Mình luôn có ý nghĩ không bao giờ được nói ra với Mầm – Lá những câu “vì con nên mẹ phải làm cái này để con thấy thế nọ thế kia”. Cảm xúc vốn là thứ từng người tự cảm nhận, tự “ngấm” dần chứ không phải vì mình là mẹ nên mình có thể “đọc” và điều khiển cảm xúc của con.
Cảm xúc gia đình cũng vậy. Em bé nào cũng muốn được yêu thương, vỗ về và dù nhỏ, chẳng em bé nào muốn ở một nơi mà bố mẹ chỉ biết chăm chăm nhìn máy tính, tivi, điện thoại. Chẳng em bé nào muốn ở “nhà” mà không có ai quan tâm mình đang cảm thấy thế nào, muốn ăn gì, có nhu cầu gì. Như thế, lạnh lẽo lắm! Làm sao gọi là nhà? Rồi sau em bé lớn dần lên, làm sao có mong muốn về nhà?
Khả Tuệ
2021.09.29
Ảnh: generated by GC
#haiembe #về_nhà #bebe